Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Hiện nay, kẻ thù của Kim Phi thực sự quá nhiều, không riêng quyền quý của Đại Khang muốn đưa y vào chỗ chết, Đảng Hạng và Đông Man càng ước có thể băm xác y ra.

Cho nên những vụ ám sát nhằm vào Kim Phi đã không ngừng xảy ra.

Gia tộc quyền quý Đại Khang vì thế còn bỏ hiềm khích lúc trước, tập hợp từng mưu sĩ và tử sĩ lại, hợp thành một tổ chức ám sát, nhắm vào Kim Phi và các tầng lớp của chính quyền Xuyên Thục.

Cũng may biện pháp an ninh của Kim Phi hiện nay cực kỳ nghiêm ngặt, ngoài đội cận vệ bên ngoài của lãnh đạo Thiết Chùy ra, Cửu công chúa còn tổ chức một đội ngũ âm thầm bảo hộ an toàn của y.

Ngoài đám người Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi ra, những người khác muốn gặp được Kim Phi, đều phải trải qua mấy lần xét hỏi.

Như lần này tới Tây Xuyên, mặc dù là Kim Phi đề ra ý kiến gấp rút, nhưng đội quân tiên phong đã sớm chạy tới Tây Xuyên rồi.

Mẹ con Chu Linh Lung và đám người Ngụy Đại Đồng trước khi gặp được Kim Phi, đã trải qua vài lần xét hỏi.

Nhân viên xét hỏi nghiêm mật như vậy, vấn đề thức ăn càng không cần phải bàn.

Chế độ ăn uống Kim Phi bây giờ cũng không phải đặc biệt xa xỉ, phần lớn là những món ăn đơn giản tự nấu ở nhà, nhưng mỗi một dạng nguyên liệu nấu ăn, bao gồm nước dùng để nấu cơm uống trà, đều bắt buộc trải qua kiểm tra nhiều lần, sau khi xác nhận không có bất cứ vấn đề gì, mới có thể đưa đến phòng bếp riêng.

Dù vậy, sau khi mỗi món ăn làm ra, cũng bắt buộc có người tiến hành thử độc, sau đó mới được xuất hiện ở trước mặt Kim Phi.

Cứ như vậy, cho dù có người hạ kịch độc ở trong món ăn, cũng có thể nhanh chóng phát hiện.

Nếu không phải kịch độc, sau khi người thử món ăn bị trúng độc, Kim Phi cũng có thể được cảnh báo trước, từ đó tìm cách giải độc.

Có những phương sách bảo vệ này, sát thủ ngay cả cơ hội tới gần Kim Phi cũng không có, chớ nói chi là ám sát.

Cũng chỉ có lúc Kim Phi ra ngoài, mới có thể tìm được một tia hy vọng mà ám sát.

Công xưởng càng ngày càng nhiều, công nhân làng Tây Hà cần cũng càng ngày càng đông, mấy làng xung quanh hôm nay đã hoàn toàn nối thành một, cho dù là diện tích hay là số người dân ở, đều vượt xa quận thành Kim Xuyên, thậm chí vượt qua quận thành Quảng Nguyên.

Dân số đông đúc như vậy, lại không có tường thành để tiến hành kiểm soát ra vào, kẻ địch muốn đưa mấy gián điệp vào quả thực quá đơn giản.

Gián điệp mặc dù không có cách nào tới gần trung tâm làng Tây Hà, cũng không có cách nào tiếp xúc được Kim Phi, nhưng lấy được một chút tình báo xung quanh vẫn rất đơn giản.

Tổ chức ám sát giao cho những nhiệm vụ gián điệp này cũng rất đơn giản, chính là để bọn họ nhìn chằm chằm vào các động tĩnh của làng Tây Hà, ví dụ điều động của các nhân viên hộ tống, lượng sản xuất hàng hóa của các phân xưởng gần đây.

Kim Phi ra ngoài tất nhiên phải điều động đội cận vệ, cho nên y vừa mới rời khỏi làng Tây Hà, sau đó gián điệp đã báo cáo tin tức lên.

Lại căn cứ tuyến đường y đi trước, tổ chức ám sát không khó để suy ra hướng đi của Kim Phi.

Kẻ địch lập tức ý thức được đây là cơ hội tốt để ám sát Kim Phi nên đã lần lượt ra tay, có thể tìm cơ hội ám sát ở hai bên đường chính của Tây Xuyên.

Đáng tiếc Kim Phi quá cẩn thận, đều ngồi trong xe ngựa suốt dọc đường đi, chỉ có lúc nghỉ ngơi mới từ trong xe ngựa đi ra.

Nhưng Thiết Chùy mỗi lần chọn nơi nghỉ ngơi, đều là chỗ mà bốn phía cực kỳ trống trải, trên trời lại có phi thuyền canh gác, bọn họ căn bản tìm không được cơ hội ra tay.

Sau đó biết được ở biên giới Tây Xuyên, Ngụy Đại Đồng muốn nghênh tiếp Kim Phi, các mưu sĩ lại thấy được hy vọng.

Bọn họ đã từng nhiều lần phân tích qua tính cách của Kim Phi, biết y cực kỳ coi trọng đối với công trình thuỷ lợi, cho nên khả năng cao có thể cưỡi ngựa lên đường, như vậy có thể kiểm tra tình hình thi công của kênh rạch một cách tốt hơn.

Chỉ cần Kim Phi rời khỏi xe ngựa, bọn họ sẽ có cơ hội rồi.

Chặng đường từ biên giới đến đập Đô Giang có mấy trăm dặm, bọn họ có thể tha hồ bố trí mai phục.

Mặc dù có phi thuyền canh gác, lính trinh sát dò đường, nhưng lính trinh sát cũng không thể nào lật xem mỗi một tảng đá, mỗi một buội rậm cỏ dại của dọc đường.

Phi thuyền ở trên cao vài trăm thước, càng không thể nào phát hiện các cao thủ ngụy trang ẩn nấp trên mặt đất.

Chỉ cần để cao thủ tìm được cơ hội tiếp cận khoảng cách gần với Kim Phi, như vậy bọn họ có khả năng cao nắm chắc một đòn chí mạng.

Trên thực tế, các mưu sĩ suy đoán không sai, Kim Phi quả thực chủ động đề ra muốn cưỡi ngựa lên đường, chỉ tiếc là quyết định này bị Thiết Chùy và Ngụy Đại Đồng cùng nhau khuyên can.

Sau khi biết được Kim Phi và Ngụy Đại Đồng gặp mặt và cũng không hề cưỡi ngựa lên đường, lần này Tiền tiên sinh người tổ chức ám sát vô cùng thất vọng, nhưng hắn cũng không có vì vậy buông tha, mà phái người tiếp tục đi tìm hiểu trước, tìm cơ hội mới.

Kim Phi còn không biết bản thân lại bị người theo dõi, sức chú ý đều đặt ở trên kênh rạch dọc đường, thỉnh thoảng kêu Ngụy Đại Đồng tới trước mặt, hỏi tin tức liên quan.

Ngụy Đại Đồng đối với câu hỏi của Kim Phi, hầu như đều trả lời trôi chảy, chỉ thỉnh thoảng khi liên quan đến một số con số chính xác, mới lật xem tài liệu mang theo bên người.

Mặc dù ông ta tuổi đã cao, trí nhớ không bằng trước.

Kim Phi rất hài lòng với biểu hiện của Ngụy Đại Đồng.

Không chỉ nghiệp vụ thành thạo, hơn nữa cực kỳ cẩn thận, nếu số liệu không chắc chắn, ông ta sẽ lấy tài liệu ghi chép ra xem, mà không phải thuận miệng bịa chuyện số liệu để lừa mình.

Đội xe trên đường chính vừa đi hai ngày, lúc đi ngang qua phía dưới sườn núi, Ngụy Đại Đồng cưỡi ngựa đuổi theo Thiết Chùy: "Thiết Chùy huynh đệ, khi nào chúng ta nghỉ ngơi?"

Xuất phát từ sáng sớm, đã lên đường được hai canh giờ, quả thật nên nghỉ ngơi, nhưng dưới tình hình chung, khi nào nghỉ ngơi, nghỉ ngơi ở đâu, đều là để Thiết Chùy đội trưởng cận vệ này quyết định, ngoài Tả Phi Phi ra, sẽ không bàn bạc với người khác, cũng sẽ không nói cho người khác.

Ngụy Đại Đồng là một tên cáo già chốn quan trường, biết chuyện này liên quan đến an toàn của Kim Phi, cũng sẽ không chủ động hỏi thăm.

Cho nên Thiết Chùy đối với câu hỏi của Ngụy Đại Đồng có chút nghi ngờ, nhưng cũng không trả lời, mà là hỏi ngược lại: "Ngụy Đại Nhân có việc gì à?"

"Cũng không có việc lớn gì, chính là vòng qua sườn núi phía trước, là đầu mối then chốt của kênh rạch, nếu có thể, ta muốn nghỉ ngơi ở gần đó, dẫn tiên sinh đi tham quan đầu mối then chốt một chút."

Ngụy Đại Đồng trả lời: "Đầu mối then chốt này nối liền mương chính và mấy mương nhánh, là một giao lộ khá phức tạp, trước khi thông nước, ta muốn nhờ tiên sinh kiểm tra."

"Thì ra là vậy. . ." Thiết Chùy khẽ gật đầu, nhưng vẫn không lập tức đưa ra quyết định, mà mời Tả Phi Phi.

Vốn dĩ sắp đến lúc nghỉ ngơi rồi, Thiết Chùy và Tả Phi Phi bàn bạc một chút, lại hỏi ý kiến của Kim Phi, sau đó quyết định đồng ý với yêu cầu của Ngụy Đại Đồng, nghỉ ngơi ở gần đầu mối then chốt của kênh.

Vì lý do an toàn, Thiết Chùy cũng không ra lệnh nghỉ ngơi, mà phái lính trinh sát đi tìm hiểu gần đầu mối then chốt.

Mười mấy phút sau, lính trinh sát cưỡi ngựa trở về.

"Đội trưởng, phía trước có một mảnh đất bằng phẳng lớn, không có phát hiện nguy hiểm, có thể nghỉ ngơi!"

Thiết Chùy lúc này mới ra lệnh, đội xe đi tới vị trí đầu mối then chốt của kênh, dừng ở trên mảnh đất bằng dưới sự hướng dẫn của lính trinh sát.

Giống như lính trinh sát nói, diện tích đất bằng phẳng này vô cùng lớn, vừa xem thấy ngay xung quanh toàn là cây cỏ xanh mới vừa mọc lên.

Theo Thiết Chùy ra lệnh một tiếng, toàn bộ nhân công đội cận vệ và nữ công nhân đội súng kíp ở xung quanh cảnh giới, những người khác thay phiên nghỉ ngơi, tiểu đội nấu ăn thì bắt đầu dỡ nguyên liệu, chuẩn bị làm bữa trưa.

Dưới sự hướng dẫn của Ngụy Đại Đồng, Kim Phi đi tới phía trên đê đập.

Advertisement
';
Advertisement