Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

"Địch tấn công!"

"Phía chính Bắc có chim ưng!"

"Khốn kiếp, bọn chúng vẫn dám đến!"

Trên phi thuyền, các phi công thấy chim ưng, có người cuống cuồng, cũng có người tức giận.

Mỗi lần chim ưng xuất hiện, thì nhất định phải để khinh khí cầu hoặc phi thuyền tự phát nổ để nổ chết chim ưng.

Tự phát nổ không chỉ có nghĩa là tất cả nhân viên phi hành đoàn trên khinh khí cầu và phi thuyền phải nhảy dù, mà còn có nghĩa là chiếc phi thuyền hoặc khinh khí cầu này sẽ biến mất.

Bởi vì tác chiến kiểu này, nhảy dù đã thành mục huấn luyện trọng điểm của phi công và nhân viên phi hành đoàn, bọn họ không sợ nhảy dù, chỉ thấy tiếc phi thuyền và khinh khí cầu.

Đối với phi công, vì một con gia cầm mà phí phạm một chiếc phi thuyền chi phí đắt đỏ, thật sự quá bất lợi rồi.

Nhưng cách này trước mắt là biện pháp duy nhất có thể đối phó việc chim ưng tấn công phi thuyền, thế nên cho dù thấy tiếc cỡ nào, các phi công vẫn phải làm theo kế hoạch tác chiến đã bàn xong trước khi cất cánh, điều chỉnh đội hình bay.

Ngay lúc bọn họ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, đột nhiên thấy một chùm pháo hoa nổ giữa không trung.

Pháo hoa được bắn ra từ phi thuyền của Lão Ưng, có ý ra hiệu yêu cầu tất cả phi thuyền bay thấp xuống.

"Chim ưng cũng sắp tới rồi, lúc này bay thấp xuống làm gì?"

"Tiên sinh và Ngụy đại nhân đang ở trên chiếc phi thuyền của Lão Ưng đúng không, sao bọn họ vẫn chưa nhảy dù?"

"Lão Ưng đang làm gì?"

Trên những phi thuyền khác, sau khi phi công thấy pháo hoa, cũng không hiểu chuyện gì.

Nhưng quân nhân coi việc nghe theo mệnh lệnh là bổn phận, mặc dù Lão Ưng bị giáng chức rồi, không còn là đại đội trưởng của họ nữa, nhưng bọn họ đều biết, Kim Phi đang ở trên chiếc phi thuyền đó.

Thế nên mặc dù vẫn thấy khó hiểu, các phi công vẫn làm theo lệnh, nhanh chóng bay thấp xuống.

Chiếc phi thuyền bay gần phía Bắc nhất, tốc độ hạ xuống chậm nhất, phi công và những nhân viên phi hành đoàn khác lại kiểm tra túi thuốc nổ lần nữa rồi mở dù trên lưng ra, chuẩn bị sẵn sàng để nhảy dù.

Khi chim ưng càng lúc càng gần, sắp tới gần chiếc phi thuyền này rồi, các phi công đột nhiên thấy trên thân con chim ưng bay ở phía trước tuôn ra một đống máu, giống như bị người ta đá giữa không trung, lăn lộn trên cao hơn một thước, sau đó rơi thẳng xuống dưới.

Sau đó, các phi công dường như nghe được một tiếng động nhỏ.

"Chuyện gì vậy?"

"Hình như là âm thanh của súng kíp."

Phi công và nhân viên phi hành đoàn bốn mắt nhìn nhau, tất cả đều không biết chuyện gì đang xảy ra.

Lúc bọn họ còn đang sững sờ, con chim ưng thứ hai cũng bị bắn trúng, cũng giống con thứ nhất, đầu tiên là lộn lên phía trên hơn hai thước, sau đó rơi xuống.

"Tiểu đội trưởng, ngươi nhìn bên kia đi!"

Tay ngắm cầm kính viễn vọng trên tay, chỉ xuống bên dưới hét lên: "Bãi cỏ bên phía Tây Bắc kìa!"

Phi công và những nhân viên phi hành đoàn khác vội vàng cầm kính viễn vọng lên, nhìn về phía mà tay ngắm chỉ.

Chỉ thấy bên bãi cỏ phía Tây, có một binh lính nữ mặc quần áo ngụy trang, đang nâng một cây súng dài, hướng về phía bầu trời xa xăm.

"Là A Quyên muội muội!"

Một nhân viên phi hành đoàn kích động hét lên

"A Quyên là ai?" Phi công hỏi.

"Là nữ công nhân của xưởng sản xuất xà phòng núi Thiết Quán, bây giờ là cận vệ của Tả trưởng xưởng, trước kia lúc ta làm việc ở núi Thiết Quán có quen biết cô ấy!"

Nhân viên phi hành đoàn cao giọng nói.

Trong lúc bọn họ đang trò chuyện, A Quyên lại bắn thêm hai phát súng, lần lượt bắn hạ thêm hai con chim ưng.

Những con chim ưng khác rốt cuộc cũng kịp phản ứng, không còn đoái hoài gì tới việc tấn công phi thuyền nữa, dưới sự thúc đẩy của bản năng sinh tồn, bay đi tứ phía.

Nhưng lúc này bọn chúng có muốn bay đi cũng đã muộn.

Trên mặt đất, A Quyên bắn lần lượt từng phát súng, ba con chim ưng cuối cùng cũng lần lượt rơi xuống đất.

Kẻ địch phái ra bảy con chim ưng, không con nào chạy thoát, tất cả đều bỏ mạng trong tay A Quyên.

"Trong tay A Quyên cô nương là súng kíp sao?"

"Nhìn hình dáng thì có lẽ vậy, chỉ là không giống súng kíp trước kia chúng ta thấy."

"Còn cần ngươi nói sao, súng kíp trước kia không thể bắn cao được như vậy, bằng không trước kia chúng ta đã không bị động như thế!"

"Không chỉ bắn rất cao, còn bắn chính xác, gần như là một người một súng!"

"Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện ra sao, loại súng này nạp đạn rất nhanh, một mình A Quyên cô nương nạp đạn còn nhanh hơn ba người nạp lúc trước!"

"Tại sao tiên sinh không lấy cây súng kíp này ra sớm hơn một chút, chúng ta đã không cần lãng phí nhiều khinh khí cầu như vậy!"

"Ngươi có bị ngốc không, đây nhất định là súng kíp tiên sinh mới tạo ra, nếu trước kia đã có, ở kênh Hoàng Đồng, chúng ta còn phải chết nhiều người như vậy sao?"

"Nghe nói tiên sinh vừa trở lại từ phía Bắc đã lao vào phòng thí nghiệm, chắc là để tạo ra cây súng này đó!"

"Ha ha ha, tiên sinh rốt cuộc cũng đã tạo ra vũ khí có thể bắn chết chim ưng, sau này chúng ta có thể tự do bay trên trời, không cần sợ chim ưng nữa rồi!"

"Tiên sinh uy vũ!"

Trên bầu trời, khuôn mặt của không ít phi công và nhân viên phi hành đoàn đều kích động đến đỏ bừng.

Từ sau khi chim ưng xuất hiện, bọn họ luôn rất bực bội, dù là sau đó có biện pháp tự phát nổ, vẫn rất bực bội.

Mãi tới bây giờ, nhìn từng con chim ưng lần lượt bị A Quyên bắn hạ, các phi công rốt cuộc cũng ý thức được, những chuỗi ngày lo lắng sợ hãi của bọn họ đã kết thúc!

Trong doanh trại cách đó mấy dặm, Kim Phi cũng kích động nắm chặt tay lại, buông kính viễn vọng xuống.

Ngụy Đại Đồng bên cạnh nói với vẻ mặt vô cùng khâm phục: "Tiên sinh đúng là liệu sự như thần!"

Đội Chung Minh đã sớm biết đến sự tồn tại của tổ chức ám sát, sao có thể không chuẩn bị gì?

Cái gọi là phương án số bảy, chính là cho người khác giả làm Kim Phi, dụ sát thủ đang nấp trong bóng tối ra.

Vừa rồi hai người ngồi lên phi thuyền của Lão Ưng không phải là Kim Phi và Ngụy Đại Đồng, mà là hai nhân viên hộ tống mặc quần áo của bọn họ.

Hai người nhân viên hộ tống kia là do Thiết Chùy chọn, dáng người cũng gần giống Kim Phi, mặc quần áo của Kim Phi vào, lại đeo thêm mặt nạ, kẻ ẩn nấp cách đó mấy dặm căn bản không phân biệt được, thành công mắc câu.

"Cũng không biết Lão Ưng có phát hiện được vị trí sát thủ không!"

Kim Phi nhỏ giọng nói.

Mục tiêu của phương án số bảy không chỉ là mấy con chim ưng, mà là sát thủ phía sau chim ưng.

Nhưng sát thủ của tổ chức ám sát cũng vô cùng cẩn thận, Kim Phi cũng không chắc có thể tìm được đối phương không.

Kết quả là y vừa dứt lời đã thấy phi thuyền Lão Ưng lái rời khỏi đội bay, bay về phía Bắc!

"Lão Ưng lại muốn làm gì?"

"Đừng quan tâm, theo sau, bảo vệ tiên sinh!"

Trên những phi thuyền khác, các phi công cũng chú ý tới sự bất thường của Lão Ưng, vội bay về hướng Bắc theo phi thuyền của Lão Ưng.

Trên mặt đất cách đó mấy dặm, Tiền tiên sinh và mấy tử sĩ cũng nhìn thấy chim ưng bị bắn chết.

Trái với sự kích động của phi công, tâm trạng của tất cả bọn họ đều cực kì nặng nề!

"Bọn họ dùng yêu thuật gì, chim ưng đang bay bình thường, sao đột nhiên lại chết?"

Kẻ ẩn nấp tự lẩm bẩm với vẻ mặt sửng sốt.

Cung nỏ hạng nặng bắn, dù sao cũng có thể thấy mũi tên, nhưng đạn của súng trường nạp sau quá nhỏ, bọn họ lại cách quá xa, từ chỗ bọn họ căn bản không thể nào thấy được bóng dáng của đạn.

Trong mắt bọn họ, chim ưng đang bay bình thường đột nhiên chết.

Đây không phải là yêu thuật thì là gì?

Tiền tiên sinh không nói gì, nhưng sắc mặt cũng tối sầm.

Advertisement
';
Advertisement