Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

“Sao phu nhân biết vậy?”

Người phụ nữ đầy kinh ngạc.

Sân vườn này quả thực đã được công chúa Lộ Khiết mua.

Nhưng đây là chuyện vừa xảy ra, e rằng bây giờ công chúa Lộ Khiết cũng chưa về nơi ở của mình.

Nếu không phải cô ta làm nhiệm vụ ở gần đây thì e rằng cũng không biết.

“Điều này không phải là điều ngươi nên hỏi!”

Đường Tiểu Bắc nhẹ nhàng liếc nhìn ngượi phụ nữ.

“Thuộc hạ biết sai rồi!”

Người phụ nữ vội cúi người xuống, không dám nhìn Đường Tiểu Bắc.

Nếu Đường Tiểu Bắc đã biết công chúa Lộ Khiết mua, chứng tỏ cô ấy có rất nhiều tai mắt ở trấn Ngư Khê, hơn nữa hiệu suất làm việc cũng rất cao.

Nếu không thì chuyện chỉ vừa mới xảy ra, Đường Tiểu Bắc sẽ không biết nhanh như vậy được.

Tai mắt cũng là chuyện không thể công khai, điều cô ta vừa hỏi quả thực không thích hợp.

Đường Tiểu Bắc cũng không giải thích, nhàn nhạt nói: “Vậy ngươi còn có chuyện gì không?”

“Không có.” Người phụ nữ vội nói: “Làm phiền phu nhân rồi, thuộc hạ đi đây!”

Nói xong cô ta bèn quay người rời đi.

Sau khi cô ta đi, Bắc Thiên Tầm liền kéo Đường Tiểu Bắc hỏi: “Tiểu Bắc Tiểu Bắc, sao muội biết sân vườn đó đã được công chúa Đông Man mua vậy?”

Người phụ nữ cho rằng Đường Tiểu Bắc sắp xếp tai mắt của mình ở trấn Ngư Khê, là tai mắt đã nói chuyện công chúa Lộ Khiết mua sân vườn, nhưng Bắc Thiên Tầm vẫn luôn ở cùng Đường Tiểu Bắc, cô ấy biết không có chuyện này.

“Còn có thể sao nữa, chỉ là đoán mà thôi.” Đường Tiểu Bắc thuận miệng nói.

“Đoán ư?” Bắc Thiên Tầm càng tò mò hơn: “Vậy muội đoán chuẩn quá rồi đó chứ?”

“Thực ra chuyện này cũng không khó đoán.”

Đường Tiểu Bắc thấy dáng vẻ tò mò của Bắc Thiên Tầm, vừa đi vừa giải thích cho cô ấy: “Trước hết, nhà họ Lý vẫn luôn không muốn bán sân vườn, nhưng bây giờ lại đột nhiên bán, chứng tỏ người này đã đưa ra cái giá cao ngất trời mà nhà họ Lý không có cách nào từ chối!

Mà cả trấn Ngư Khê này, người có thể chi nhiều tiền như vậy lại không nhiều, ngoài mấy người chúng ta thì cũng chỉ có những đại địa chủ và công chúa Đông Man là Lộ Khiết mà thôi.

Mấy người chúng ta không chi nhiều tiền như vậy để mua một sân vườn có giá cao, những đại địa chủ đó đều sợ bị xử lý, chi một ít tiền để mua vườn nhỏ thì còn được, bảo bọn họ chi một số tiền lớn để mua một sân vườn lớn, như vậy chói mắt quá rồi, bọn họ sẽ không làm như vậy.

Nghĩ tới nghĩ lui, người có khả năng mua nhà này nhất chỉ có công chúa Lộ Khiết.”

“Có lý!” Bắc Thiên Tầm gật đầu: “Tiểu Bắc, muội giỏi quá rồi, nhanh như thế đã có thể nghĩ ra được nhiều chuyện như vậy!”

“Không phải ta giỏi mà từ sau khi tỷ gả cho tướng công đã trở nên lười!”

Đường Tiểu Bắc đưa tay gõ trán Bắc Thiên Tầm, vẻ mặt hơi ngưỡng mộ.

Dù trước kia Bắc Thiên Tầm hơi cứng đầu nhưng lại rất thông minh, nếu không lúc đầu trong mấy năm cô ấy hoạt động trong giang hồ đó, không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.

Nếu là lúc trước, cho dù Bắc Thiên Tầm không phản ứng nhanh như Đường Tiểu Bắc, nhưng cũng không kém là bao.

Nhưng bây giờ người cũng trở nên chậm chạp, sau khi gả cho Kim Phi, Bắc Thiên Tầm càng không thích suy nghĩ.

Dù sao chỉ cần bảo vệ Kim Phi là được, những việc khác Kim Phi đều sẽ giải quyết.

Bộ não càng sử dụng nhiều thì càng linh hoạt, thời gian dài không động não, tốc độ suy nghĩ vấn đề cũng trở nên chậm.

Những đây cũng là điều khiến Đường Tiểu Bắc ngưỡng mộ Bắc Thiên Tầm.

Điều hành một tổ chức lớn như thương hội Kim Xuyên, nhìn có vẻ rất vẻ vang, nhưng người ngoài không hề biết cực khổ trong đó .

Không biết đã bao nhiêu lần Đường Tiểu Bắc lo lắng đến mức suốt đêm không ngủ được.

Theo cô ấy thấy, Bắc Thiên Tầm sống một cuộc sống tự do vô tư, nhẹ nhàng hơn cô ấy nhiều.

Đây chính là sự khác biệt trong cuộc sống do lựa chọn khác nhau tạo nên.

Dù Đường Tiểu Bắc ngưỡng mộ cuộc sống tự do vô tư của Bắc Thiên Tầm, nhưng để cô ấy ở lại làng Tây Hà mỗi ngày dạy mấy đứa trẻ như Bắc Thiên Tầm thì thực sự cô ấy không làm được.

Hiện tại cô ấy đã quen với cảm giác nắm quyền, mọi hành động đều có thể ảnh hưởng đến vô số người.

Có lẽ Bắc Thiên Tầm đã bị Đường Tiểu Bắc nói trúng vì vậy có chút ngại ngùng, đầu óc lại quay cuồng, tò mò hỏi: “Không phải đương gia đã sắp xếp chỗ ở cho công chúa Đông Man rồi sao? Hơn nữa ngày mai cô ta sẽ trở về Thục Xuyên cùng chúng ta, còn mua sân vườn này làm gì, lẽ nào cô ta định sau này sẽ định cư lâu dài ở Đông Hải sao?”

“Điều này ta không biết.” Đường Tiểu Bắc bất đắc dĩ xòe tay lắc lắc: “Việc này đoán rằng cũng chỉ có bản thân cô ta biết, có lẽ tỷ có thể đến hỏi tướng công thử xem.”

Kết quả Bắc Thiên Tầm đã quay lại dáng vẻ vô lo vô nghĩ, không kiên nhẫn xua tay:

“Ta không đi hỏi đâu, công chúa Đông Man thích mua nhà ở đâu thì mua, bà đây không quản làm gì? Đương gia nói rồi, Đông Man bây giờ chỉ là châu chấu sau mùa thu, chỉ có thể nhảy nhót suốt ngày.”

“Được rồi, tỷ thắng rồi!”

Đường Tiểu Bắc xoa xoa lông mày, bước nhanh đi đến phía trước, không muốn nói chuyện với Bắc Thiên Tầm nữa.

Cô ấy phát hiện, nói dễ nghe một chút thì Bắc Thiên Tầm bây giờ sống ở mức độ ổn định, nói khó nghe thì là đã hoàn toàn đến trình độ buông xuôi rồi, nói chuyện với cô ấy chỉ đơn giản là tìm kiếm sự tức giận.

Bắc Thiên Tầm thấy Đường Tiểu Bắc không muốn nói chuyện với mình cũng không tức giận, vừa chậm rãi đi theo vừa ngâm nga một giai điệu.

Sau khi về tiểu viện, hai người vừa hay gặp Kim Phi ở trong sân, Đường Tiểu Bắc đã nói chuyện này cho Kim Phi.

“À, chuyện mọi người nói ta cũng biết, trước khi Giang Văn Văn dẫn công chúa Lộ Khiết đi mua sân vườn đã đến báo với ta.” Kim Phi trả lời.

“Sao Lộ Khiết lại muốn mua vườn của nhà họ Lý? Đường Tiểu Bắc tò mò hỏi.

“Cô ta nói thích thời tiết ở trấn Ngư Khê, mua một cái vườn, sau đó sửa sang lại, sau này không có việc gì có thể đến đó nghỉ ngơi.”

“Ta thấy cô ta thích các xưởng ở trấn Ngư Khê mới đúng?” Đường Tiểu Bắc bĩu môi nói: “Ta dám khẳng định, đội cận vệ của cô ta chắc chắn không bình thường, có lẽ đến chỗ chúng ta để học trộm, hơn nữa có thể đã chú ý điều gì đó, cảm thấy chưa học được nên muốn mua nhà, lần sau đến tiếp tục học trộm.”

“Có khả năng.” Kim Phi gật đầu, không để tâm.

Thực ra điều Đường Tiểu Bắc nói, y cũng đã nghĩ đến.

Nhưng quá trình phát triển công nghệ rất phức tạp, gì Kim Phi cũng biết, nhưng cố gắng nhiều năm như vậy mới có thể phát triển đến thời đại máy hơi nước.

Cho dù người công chúa Lộ Khiết đưa đến đều là thiên tài, cũng rất khó có thể làm được chỉ dựa vào mấy lần đi tham quan.

Đề phòng bọn họ còn không bằng đề phòng những gián điệp ẩn nấp trong bóng tối và đã lẻn vào dây chuyền sản xuất.

Nếu để những gián điệp đó trong dây chuyền sản xuất quá lâu, và thay đổi nhiều vị trí, thì sẽ có thể học được tất cả các bước trên dây chuyền sản xuất.

Để nhanh chóng đưa vào sản xuất, công việc của dây chuyền sản xuất thuyền đánh cá đều đã thiết lập không phức tạp, nếu thực sự có người muốn học tất cả các quy trình thì hoàn toàn có thể sao chép được dây chuyền sản xuất.

Nhưng thuyền đánh cá không được xem là công nghệ cao siêu vì vậy bị sao chép thì Kim Phi cũng không quan tâm.

Kiến thức trong đầu mình, sự phát triển của máy hơi nước, kỹ thuật luyện thép, máy tiện và sự phát triển của các ngành công nghiệp liên quan khác mới là sự tự tin thực sự của Kim Phi.

Đường Tiểu Bắc rất hiểu Kim Phi, thấy y không quan tâm chuyện này, biết trong lòng y đã có quyết định, vì vậy cũng không nói nhiều, dẫn Bắc Thiên Tầm vào nhà giúp Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương dọn dẹp.

Advertisement
';
Advertisement