Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Đợi sau khi không nhìn thấy dân tị nạn nữa, Kim Bằng mới hạ lệnh tăng tốc chạy.

Đột nhiên khói đen và sương trắng bốc ra từ ống khói nồng hơn khá nhiều, tốc độ của số hiệu Thái Bình cũng càng ngày càng nhanh.

Đột nhiên khói đen và sương trắng bốc ra từ ống khói nông hơn khá nhiều, tốc độ của số hiệu Thái Bình cũng càng ngày càng nhanh.

Phi thuyền và ca nô cũng là trang bị chung của thuyền bọc thép cho hành trình xa, hôm qua thử thuyền chỉ là nhằm vào số hiệu Thái Bình, lần này về Xuyên Thục cũng xem như kiểm tra thử mức độ phối hợp của phi thuyền, ca nô với thuyền bọc thép.

Nhưng mà phi thuyền và ca nô được điều lên số hiệu Thái Bình đều là những đội viên cũ lúc trước đã thời gian dài phục vụ cho Trấn Viễn số 2, số 3, kinh nghiệm vô cùng phong phú.

Bọn họ cũng khiến lòng tin của Kim Phi đối với hành trình đi xa tăng không ít.

Đặc biệt là phi thuyền, không chỉ có thể trinh sát và đề phòng trong quá trình đi xa, đến được đại lục châu Mỹ cũng có thể tiến hàng trinh sát trên cao, đối với việc tìm giống tốt và ứng phó với nguy cơ đột phát cũng có sự trợ giúp không tồi.

Khi khoảng cách đến cửa biển Trường Giang còn có mấy dặm, Kim Bằng đã cho số hiệu Thái Bình từ từ giảm tốc độ, sau đó ở trên biển lượn nửa vòng.

Khi đến được vị trí cửa biển, đầu thuyền của thuyền bọc thép vừa ngay đối diện vị trí chính giữa của Trường Giang.

Bây giờ Trường Giang đã là nút thắt quan trọng liên hệ Xuyên Thục và Đông Hải, cũng là con đường quan trọng để vận chuyển rong biển và cá muối.

Lúc trước bởi vì thả bè đã từng nhiều lần dẫn đến Trường Giang xuất hiện chen lấn, lần nghiêm trọng nhất vậy mà lại kẹt hai ngày hai đêm, dẫn đến ba chiếc thuyền lầu bị đụng vào nhau, một chiếc thuyền lầu trong đó còn bị gỗ thô đâm vào khiến cho khoang thuyền bị đụng nứt một vết lớn.

May mà thuyền trưởng phản ứng nhanh, quả quyết hạ lệnh để cho thuyền lầu sang bên, sau đó phái ca nô đến Đông Hải cầu cứu.

Hồng Đào Bình và Mãn Thương đích thân dẫn theo đội cứu hộ sửa tận mấy ngày mới xem như tạm thời chặn lại khe nứt, để cho thuyền lầu miễn cưỡng chạy đến xưởng đóng tàu.

Sau khi đến xưởng đóng tàu, lần nữa thay boong tàu bị đâm thì thuyền lầu mới xem như sửa xong.

Quá trình này trước sau tốn khoảng nửa tháng, còn làm lỡ vận chuyển của mấy chiếc thuyền lầu, dẫn đến kế hoạch vận chuyển của sân phơi và xưởng muối cá đều bị đảo lộn.

'Thông qua chuyện này cũng khiến cho Kim Phi nhận ra tính quan trọng của việc duy trì đường thủy thông thoáng, vì thế đã thành lập một đội tuần tra ở trên nước, chuyên tuần tra trên Trường Giang, chỉ huy để gỗ sang phía bên phải, chừa ra đa số bề mặt sông.

Nếu như gặp phải tình trạng chen lấn, đội tuần tra còn sẽ kịp thời khai thông, đồng thời phái ca nô nhanh chóng đến thượng và hạ du để tiến hành cảnh báo với thuyền đến, cùng với tránh xảy ra tình trạng né tránh không kịp, đụng phải gỗ.

Ngoài ra Kim Phi còn gia tăng độ cảnh giác của Trấn Viễn số 2, số 3 và các thuyền lầu.

Kim Bằng biết Kim Phi có kỳ vọng cao đối với số hiệu Thái Bình, lại thêm vết xe đổ của Trấn Viễn số 1, lại càng thêm cảnh giác hơn.

Buồng chỉ huy của boong tàu số hiệu Thái Bình, có hai thuỷ thuỷ canh kính viên vọng ở bên cạnh, thay phiên nhau canh phi thuyền ở phía trước.

Theo như giao ước, nếu như phía trước có tình huống thì phi thuyền sẽ phất cờ, cũng bản ra mũi tên lệnh để cảnh báo.

Bây giờ phi thuyền không có bất cứ động tác, chứng minh phía trước tất cả bình thường, vì thế Kim Bằng không có mệnh lệnh số hiệu Thái Bình giảm tốc độ, mà là duy trì tốc độ hiện tại, tiếp tục đi về trước.

Ở Trường Giang dòng chảy ngược lên, phải giảm tốc độ dòng chảy mới là tốc độ của thuyền.

Tiếng vang của máy hơi nước càng mãnh liệt hơn lúc trước, khói đen và sương trắng phun ra càng nồng nặc hơn lúc trước, nhưng tốc độ của số hiệu Thái Bình so với ở trên mặt biển lại giảm một đoạn lớn.
Advertisement
';
Advertisement