"Thiết đại nhân,' Cửu công chúa lại quay đầu nhìn Thiết Thế Hâm: "Ta nhớ là Nguy Đại Đồng hẳn là còn ở trong làng, lát nữa ông đi một chuyến tìm ông ta, các ông có thể lập một số phương án khẩn cấp. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy. ra thì làm rối loạn trận tuyến đầu!"
"Dạ!" Thiết Thế Hâm cũng gật đầu theo.
“Vậy các ngươi đi làm việc đi!” Cửu công chúa xua tay.
Sau khi Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm rời đi, lúc này Cửu công chúa thở dài, xoa xoa nơi giữa lông mày.
“Nàng vất vả rồi!"
Kim Phi tiến lên ôm lấy Cửu công chúa.
"Đây đều là tội lỗi của tổ tiên của nhà họ Trần ta nên vất vả một chút là cũng bình thường. Chỉ cần có thể duy trì hòa bình ổn định lâu dài cho Đại Khang, để
người dân có được cuộc sống tốt, thì chút vất vả này không đáng để nhắc tới!"
Cửu công chúa thuận thế dựa vào lòng Kim Phi: "Phu quân, Đại Khang thật sự có thể làm được như lời chàng nói sao?"
Cô ấy cứ nhớ tới lời Kim Phi từng nói người già sẽ được an nghỉ, kẻ mạnh sẽ có ích, trẻ nhỏ sẽ được dạy dỗ, người nghèo sẽ có nơi nương tựa, người góa bụa cô đơn bệnh tật đều được hỗ trợ, cô ấy vẫn luôn coi lời nói này là mục tiêu để thi hành thể chế của chế độ.
Nhưng Đại Khang hiện tại có thể nói là đầy lỗ hổng khiến đôi khi Cửu công chúa không khỏi nghỉ ngờ, liệu lời nói của Kim Phi nói thể trở thành sự thật sao?
"Tin ta đi, chỉ cần chúng ta chăm lo việc nước thì sinh thời chắc chắn sẽ làm được!" Kim Phi tự tin nói: "Cho dù là Đông Hải, Giang Nam hay là Trung Nguyên thì mọi khó khăn bây giờ đều là tạm thời thôi, sau này Đại Khang sẽ càng ngày càng tốt hơn!"
Cửu công chúa gật đầu phụ họa nói: "Đúng vậy, tâm nhìn của chúng ta không thể giới hạn ở một khoảnh khắc tại nơi đây, hẳn phải là cái nhìn toàn diện cho tương lai!"
“Sao ta nghe lời này của nàng giống như đang chỉ ta vậy?"
Kim Phi đưa tay nhéo nhéo cằm Cửu Công chúa: "Có phải là nàng đang nói ánh mắt của ta thiển cận không?”
Dù sao, kiếp trước y cũng chỉ là một người đàn ông đam mê khoa học kỹ thuật, Khi đi học chỉ quan tâm đến điểm số, học phí và chỉ phí sinh hoạt, sau khi đi làm chỉ quan tâm đến việc thăng chức, tăng lương và các mối quan hệ với đồng nghiệp, căn bản là không hề phải nhọc lòng chuyện quốc gia đại sự, bởi vì có lo lắng cũng là vô ích thôi.
Còn Cửu công chúa sinh ra trong cung nên hoàn toàn không phải lo lắng về
kế sinh nhai, giáo dục được tiếp thu từ nhỏ cũng là cách trị người.
Kim Phi tuy thông thạo công nghiệp và cũng có hiểu biết nhất định về bối cảnh phát triển của xã hội, nhưng xét về mặt cai trị đất nước thì quả thực không bằng Cửu công chúa.
"Ta đâu có nói như vậy, đó là do chàng nghĩ!" Cửu công chúa cười khúc khích, đẩy Kim Phi ra rồi đi vào phòng.
"Điểm mặt chỉ tên rồi mà còn muốn chạy ư?" Kim Phi xoa xoa tay chạy vào theo.
Sau khi cùng Cửu công chúa vui đùa một trận trong Ngự Thư Phòng, hai người lại thảo luận một số việc triều chính khác mãi đến chạng vạng Kim Phi mới trở về.
Vừa bước vào sân đã nhìn thấy mấy người Tiểu Nga và A Xuân đang ở trong lầu dạy Thẩm Tú Tú bắn cung.
Tiểu Nga nghiêm túc giảng dạy, Thẩm Tú Tú cũng chăm chú học tập nên không để ý đến Kim Phi đi vào.
Kim Phi không gọi bọn họ, lại đi thẳng vào trong bếp vì nghe được tiếng động trong đó.
Trong phòng bếp, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương một người đang cắt rau, một người thì xào rau còn A Liên đội trưởng đội cận vệ của Quan Hạ Nhi đang nhóm lửa sau bếp.
E là từ trước đến nay, chỉ có chỉ có hai cô ấy là phu nhân Quốc sư duy nhất tự tay xuống bếp.
Vì chuyện này mà nhiều người trong làng cho rằng hai cô ấy đều không được hưởng phúc, hai người cũng có nghe đến nhưng vẫn làm theo ý của mình.
Nhuận Nương rất thích nấu ăn, đặc biệt là nấu cơm cho Kim Phi và Quan Hạ Nhi, khiến cô ấy có cảm giác có thành tựu vì mình còn hữu dụng.
Ngược lại, Quan Hạ Nhi lại quá sợ hãi cuộc sống vất vả, cô luôn có chút sợ hãi cuộc sống tốt đẹp hiện tại nên không dám xa hoa lãng phí.