"Nếu như phu quân đã nghĩ xong rồi, vậy thì bắt tay làm đi!"
Cửu công chúa nằm lấy tay của Kim Phi, gật đầu với Kim Phi, sau đó đột nhiên ý thức được điều gì đó, cô ấy hỏi: "Có cần ta làm gì không?”
"Có đó." Kim Phi cũng không khách khí, nói thẳng ra: "Ta muốn lấy một số người từ quân Thiết Lâm, muốn nhờ nàng nói với Khánh Hầu."
"Lấy người từ quân Thiết Lâm sao?" Cửu công chúa hơi cau mày: "Chàng nghĩ kỹ chưa?"
Quân Thiết Lâm là do Khánh Hoài thành lập, cũng là tâm phúc đáng tin cậy của Khánh Hoài.
Mặc dù trung gian muốn đánh bại Khánh Hoài vì triều đình, để một thống soái quần là áo lượt lãnh đạo trong một đoạn thời gian, nhưng binh lính quân Thiết
Lâm căn bản không đồng ý với tướng lĩnh quần là áo lượt đó.
Sau đó Kim Phi cũng lãnh đạo một thời gian, còn giành được chiến thắng vĩ đại đầu tiên với Đảng Hạng ở Đại Khang sau nhiều năm như vậy.
Binh lính quân Thiết Lâm cũng tin tưởng Kim Phi.
Đáng tiếc thời gian Kim Phi ở trong quân Thiết Lâm quá ngắn, hoàn toàn không thể so sánh được với Khánh Hoài.
Đội đặc chiến chính là một con dao nhọn, cán của con dao này phải nằm trong tay mình.
Cửu công chúa rất lo lắng nếu một ngày nào đó lợi ích của Kim Phi và Khánh Hoài xảy ra xung đột, con dao này sẽ đâm về phía mình.
Kim Phi cũng nhìn thấy sự lo lắng của Cửu công chúa, giải thích nói: "Ta tìm quân Thiết Lâm lấy người, không phải là để bọn họ trực tiếp gia nhập đội đặc chiến, mà là muốn để bọ họ thay thế một số cựu binh của chiến đội áo giáp đen trước đó."
"Thay thế?" Cửu công chúa tò mò nhìn Kim Phi, ra hiệu cho y tiếp tục nói.
"Thật ra ta vẫn luôn chú ý tới nhóm cựu binh chiến đội áo giáp đen khi đó, rất nhiều người trong số hộ hiện tại đã trưởng thành trở thành những chỉ huy có trung cấp, nhưng cũng có một số kẻ ngu ngốc, bây giờ vẫn chưa viết đọc chữ, càng không nói đến là biết chỉ huy, trên chiến trường chỉ biết cúi đầu lao vào giết chóc, có khi chạy quá nhanh, còn xảy ra tình trạng bị lạc khỏi đội ngũ."
Kim Phi dở khóc dở cười nói: "Loại người này thích hợp làm chiến sĩ, nhưng không thích hợp làm quan chỉ huy, để bọn họ chỉ huy đội ngũ là vô trách nhiệm với bọn họ và cũng là vô trách nhiệm với đồng đội."
"Điều này cũng đúng." Cửu công chúa gật đầu. Cô ấy cũng đã từng nghe nói về những chuyện như vậy.
Có một số người bẩm sinh không thích hợp với việc học, cho dù cố gắng thế nào cũng không học được chữ.
Loại người như vậy để bọn họ chỉ huy quân đội quả thực là làm khó bọn họ, cũng là không có trách nhiệm với những binh lính khác và chính bọn họ.
"Kể từ khi quân Thiết Lâm thành lập, đã đánh nhiều trận đánh đẫm máu, chưa bao giờ làm ra những chuyện đầu hàng hay đào ngũ, bây giờ nếu như chúng ta thiếu quan chỉ huy cấp cơ sở và cấp trung, về tình về lý, cũng nên cho quân Thiết Lâm một số cơ hội!"
Kim Phi nói: "Ý tưởng của ta là, chọn lấy một số binh lính xuất sắc từ quân Thiết Lâm ta, để bọn họ thay thế những kẻ kém hiệu quả, nàng cảm thấy như thế nào?"
Hai mắt Cửu công chúa sáng lên, gật đầu đồng ý: "Ta cảm thấy rất tốt!"
Quân Thiết Lâm có tác phong làm việc tốt, dám đánh và cũng có thể đánh, điều duy nhất khiến Cửu công chúa cảm thấy có hơi ngăn cách chính là quân Thiết Lâm quá trung thành với Khánh Hoài.
Một người lính hèn nhét thiếu năng lực chỉ ảnh hưởng đến một người, một vị tướng lĩnh hèn nhát thiếu năng lực không chỉ ảnh hưởng đến một mình mà còn ảnh hưởng đến binh lính, sức ảnh hưởng của tướng lĩnh trong đội ngũ quá sâu sắc.
Những người được lãnh đạo bởi tướng lĩnh quần là áo lượt đều là những binh lính ẻo lả, quan chỉ huy của đội ngũ xuất sắc chín chín phần trăm cũng rất xuất sắc.
Thật ra, trong lịch sử có rất nhiều đội ngũ giỏi đánh nhau đều như vậy, ví dụ như quân Nhạc Gia ở kiếp trước của Kim Phi.
Đội ngũ này cái gì cũng tốt, điều duy nhất không tốt chính là đối với đội ngũ này, ấn tượng của người sáng lập và lãnh đạo đội ngũ này quá sâu.
Đó là quân Nhạc Gia ở kiếp trước của Kim Phi, sau khi Nhạc Phi bị giết, nhiều binh lính quân Nhạc Gia đã nản lòng, giải tán ngay tại chỗ.
Trong lòng những binh lính này, tướng lính là đối tượng trung thành số một, sau đó mới đến những thứ khác.