Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Kim Ph đẩy Thiết Chùy ra, vừa định nói gì đó thì nhìn thấy Nhuận Nương bước ra từ phòng bếp: “Đương gia, cơm đã nấu xong rồi, chàng rửa tay chuẩn bị ăn đi, ta đi gọi tỷ tỷ và mấy người Thiên Tầm”.

“Ừ”, Kim Phi gật đầu, đứng dậy.

“Tiên sinh, ngài nên để tâm những lời ta nói với ngài”.

Thiết Chùy ở phía sau nhắc.

Với tình hình hiện giờ, Kim Phi nào có tâm trạng đi lăn qua lăn lại với Đường Đông Đông chứ?

“Không cần ngươi lo chuyện của ta”, Kim Phi không thèm quay đầu lại đáp: “Đi nói với Châu Nhi, đến giờ ăn cơm rồi”.

Thiết Chùy bĩu môi, sắp xếp người đến ngự thư phòng báo cho Châu Nhi.

Ăn cơm trưa xong, Kim Phi đi theo Cửu công chúa đến ngự thư phòng, Tiểu Ngọc đã đợi ở trước cửa.

“Tiên sinh, bệ hạ”.

Tiểu Ngọc lên tiếng chào: “Đã thống kê xong tình hình lượng mưa bên Quảng Nguyên”.

“Vào trong rồi nói”, Kim Phi gật đầu, dẫn Cửu công chúa và Tiểu Ngọc vào ngự thư phòng.

“Dựa vào tình hình phản hồi ở nhiều nơi, hôm qua cả quận Quảng Nguyên đều có mưa, nhưng có vài nơi mưa rơi sớm hơn, có vài nơi mưa rơi muộn, có nơi mưa to, có nơi mưa nhỏ”.

Tiểu Ngọc mở tài liệu mang theo bên người nói: “Đây là bảng báo cáo ta tìm dựa vào tình hình phản hồi”.

Kim Phi nhận lấy báo cáo, Cửu công chúa cũng tiến lại gần.

Phần hình thức bảng báo cáo của Tiểu Ngọc là do Kim Phi chỉ dạy, trông có vẻ rõ ràng.

Từ đánh giá của bảng báo cáo, chiều hôm qua một số huyện thuộc quản lý của Quảng Nguyên đã bắt đầu có mưa, có ba quận mưa sớm hơn Kim Xuyên, số còn lại thì muộn hơn, nhưng lượng mưa ở tất cả các khu vực vẫn được tiếp tục cho đến cuối báo cáo.

“Tình hình hư hại lương thực thế nào?”, Kim Phi hỏi.

“Không thể thu thập dữ liệu chi tiết trong khoảng thời gian ngắn này”, Tiểu Ngọc lắc đầu nói: “Nhưng ta đã nhờ người hỏi các đồng nghiệp quay lại báo cáo, trên đường trở về, họ nhìn thấy rất nhiều loại cây trồng trên đồng bị hư hại, ngã đổ, chuyện này hẳn là tương đối phổ biến”.

Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt đối phương.

Chuyện họ lo nhất vẫn xảy ra.

Bây giờ họ chỉ mong tình hình này chỉ xảy ra ở Quảng Nguyên, lượng mưa ở các nơi khác của Xuyên Thục không nghiêm trọng như vậy.

Tiếc là chuyện không như ý, chiều ngày hôm sau, Trần Văn Viễn buồn phiền lấy một phiếu điều tra đến tìm Kim Phi để báo cáo.

“Tiên sinh, đã thu lại phiếu điều tra ở các nơi rồi”.

Trần Văn Viễn đặt một chồng phiếu điều tra lên bàn, sau đó cầm tờ trên cùng lên: “Đây là kết quả mà ta và Tiểu Liên đã thống kê, mời tiên sinh xem qua”.

Trong khi giao báo hàng ngày, người đưa thư cũng thu thập thư từ và bưu phẩm từ khắp các nơi, thế nên vào ngày các bảng biểu được gửi đi thì sẽ có một phần phiếu điều tra được gửi về.

Chẳng qua vài nơi xa xôi thì không nhanh như thế, cho đến trưa hôm nay mới nhận được.

Trần Văn Viễn nhân lúc này sắp xếp lại phiếu điều tra với Tiểu Liên, Tiểu Liên còn làm thành bảng biểu, như thế sẽ càng trực quan hơn.

Nhìn thấy Trần Văn Viên, Kim Phi biết tình hình không ổn, nhưng y không ngờ lại tệ đến thế.

Đánh giá từ bảng biểu mà Trần Văn Viễn mang đến, hơn bảy mươi phần trăm cả Xuyên Thục đều có mưa và gió lớn, hơn một nửa số người đưa thư cho biết cây trồng ở địa phương bị hư hại, sự khác biệt là có nơi bị thiệt hại nhiều, có những nơi bị thiệt hại ít hơn.

Cửu công chúa trước giờ luôn chú ý đến cách cư xử của mình trước mặt người ngoài cũng biến sắc sau khi đọc bảng biểu: “Lẽ nào trẫm không thể làm Hoàng đế thật sao?”

Từ sau khi Cửu công chúa lên ngôi đến nay, dưới sự khích lệ của đám quyền quý, âm thanh nói việc của đàn ông mà phụ nữ làm thay là sẽ bị trời trừng phạt chưa bao giờ dừng lại.

Advertisement
';
Advertisement