Nathan nói xong tình hình của bộ lạc Hắc Hổ rồi quỳ xuống về phía Kim Phi với nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
“Kim tiên sinh, bệ hạ, xin hãy giúp đỡ bộ lạc Hắc Hổ, chúng ta có thể đồng ý với bất cứ điều kiện nào do Đại Khang đưa ra.”
Myda nhìn thấy Nathan quỳ xuống thì cũng quỳ xuống và nói: “Cầu xin Bệ hạ và tiên sinh hãy cứu lấy tộc nhân của ta, Myda bằng lòng chấp nhận bất cứ yêu cầu nào của hai vị!”
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo một chút nghẹn ngào và cầu xin.
Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau, đều lộ ra vẻ suy tư.
Hiển nhiên bằng bất cứ giá nào thì Nathan cũng đồng ý và không có ý định tiếp tục mặc cả nữa.
Cũng đúng, phe mình đã hoàn toàn bị khinh khí cầu của đối phương áp chế, chỗ ẩn náu của bộ lạc có thể bị lộ bất cứ lúc nào, bọn họ không còn đường nào để mặc cả nữa.
Nhưng hiện giờ Đại Khang vẫn đang hỗn loạn, trong kế hoạch của Kim Phi và Cửu công chúa thì điều kiện mà Kim Phi và Cửu công chúa đưa ra rất khắc nghiệt, cao nguyên không thể trực tiếp đồng ý mà phải mất một năm rưỡi mới có thể thương lượng được.
Đến lúc đó áp lực của Xuyên Thục sẽ ít hơn hiện tại rất nhiều, áp lực tiếp viện cho tộc Hắc Hổ cũng ít hơn một chút.
Nhưng ai ngờ bộ lạc Thương Ưng lại phát triển nhanh như vậy, buộc bộ lạc Hắc Hổ phải trực tiếp đồng ý, khiến cả Kim Phi và Cửu công chúa đều bất ngờ.
Mặc dù Kim Phi mềm lòng và có thiện cảm với bộ lạc Hắc Hổ nhưng hiện giờ y không thể trực tiếp đưa ra quyết định giúp đỡ bọn họ.
Nhưng việc Nathan và Myda cứ quỳ gối như thế này thì cũng không được.
Thấy Cửu công chúa không có ý định lên tiếng, Kim Phi bèn nói: “Nathan huynh đệ, chúng ta rất đồng cảm với cảnh ngộ mà các ngươi gặp phải, cũng vô cùng phẫn nộ trước hành vi vô nhân đạo của bộ lạc Thương Ưng!”
Nghe Kim Phi nói như thế thì đột nhiên Myda ngẩng đầu lên nhìn Kim Phi với ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Nhưng sắc mặt của Nathan lại suy sụp ngay lập tức.
Bởi vì ông ta biết tiếp theo Kim Phi sẽ nói nhưng.
Quả nhiên, Kim Phi lại tiếp tục nói: “Nhưng các ngươi đến quá gấp gáp, hơn nữa chuyện này rất quan trọng, ta và bệ hạ phải thương lượng một chút, đúng không?”
Nathan không trả lời, nhưng cũng cũng biết Kim Phi không hề qua quýt với ông ta, đây chuyện này quả thật là chuyện lớn, Kim Phi phải suy nghĩ cẩn thận cũng là điều bình thường, ngược lại nếu y đồng ý mà không hề suy nghĩ thì mới là bất bình thường.
“Nathan huynh đệ, hay là ngươi cứ đi về nghỉ ngơi trước được không? Lát nữa chúng ta sẽ thương lượng rồi sáng mai sẽ cho ngươi câu trả lời, ngươi thấy sao?” Kim Phi hỏi.
“Cảm tạ tiên sinh!” Nathan nghe thế thì cúi chào Kim Phi một cái rồi đứng dậy.
Thấy cháu gái đang quỳ gối bên cạnh thì do dự một chút rồi nói: “Myda, cháu ở lại đây làm theo sự sắp xếp của bệ hạ và Kim tiên sinh, hiểu chưa?”
Mặc dù Mỹ Có chút thất vọng với sự sắp xếp của Kim Phi nhưng cô ta cũng hiểu hiện giờ mình đang cầu xin người ta nên không dám thể hiện ra ngoài mà chỉ ngoan ngoãn trả lời: “Vâng!”
“Đừng như thế!” Kim Phi xua tay nói: “Nathan huynh đệ, ngươi hãy cùng Myda cô nương trở về đi...”
Nathan nghe Kim Phi nói như thế thì không khỏi nóng nảy.
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu ông ta là Kim Phi không thích Myda nên mới để cô ta đi về cùng ông ta.
Nếu vậy thì khả năng đàm phán thành công sẽ giảm đi rất nhiều.
Nathan nghĩ đến đây thì cũng không để ý đến sự hiện diện của Cửu công chúa mà lo lắng nói: “Kim tiên sinh, ngài là đang không vừa ý Myda hay là đang lo lắng con bé sẽ có tính cách điêu ngoa vì được nuông chiều từ khi còn nhỏ, ngài yên tâm, nhất định Myda sẽ nghe lời, ngài để con bé làm cái gì cũng được...”