Kết quả, Kim Phi còn chưa nói xong thì đã nghe thấy Cửu công chúa nói: “Nếu chúng ta hợp tác thì nhất định sẽ phải để cô ta ở lại!”
Kim Phi nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Cửu công chúa.
Cửu công chúa rất ít khi ngắt lời y, nhất là khi có người ngoài như thế này.
Nhưng có điều Cửu công chúa đã nói như thế thì nhất định là có mưu tính của cô ấy, Kim Phi cũng không tức giận mà nhìn về phía Nathan.
Điều khiến y cảm thấy ngạc nhiên là sau khi Cửu công chúa nói như thế thì Nathan và Myda cùng lúc thở phào nhẹ nhõm.
Kim Phi thở dài trong lòng, con người ở thời đại này thật sự bị tư tưởng phong kiến đầu độc, người dân như thế, quyền quý cũng như thế.
Nathan là cánh tay đắc lực thứ hai của bộ lạc Hắc Hổ, Myda là công chúa được thương yêu nhất của bộ lạc, thế nhưng trong thời gian ngắn đều trở thành nô lệ, mặc dù không đến mức là phải làm nô lệ nhưng vẫn rất thất vọng.
Nhưng Kim Phi cũng biết lí do bất đắc dĩ trong chuyện này.
Nathan nhìn Kim Phi rồi lại nhìn Cửu công chúa, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ xem nên làm gì.
Còn chưa kịp suy nghĩ xong thì đã nghe thấy Cửu công chúa tiếp tục nói: “Hôm nay trẫm không có tâm trạng sắp xếp cho cô ta, ngươi có thể đưa cô ta về trước, đến đến khi thương lượng xong những chuyện khác thì mới nói về chuyện của cô ấy!”
“Vâng!” Nathan nghe xong bèn hành lễ với Kim Phi và Cửu công chúa rồi mới đưa ánh mắt ra hiệu cho Myda.
Lúc này Myda mới đứng dậy, lén lút nhìn Kim Phi và Cửu công chúa rồi rời đi cùng Nathan.
“Nước yếu không có ngoại giao!” Kim Phi than thở ở phía sau.
“Phu quân, có phải chàng đồng tình với bọn họ không?” Cửu công chúa nói: “Mặc dù bộ lạc Hắc Hổ đáng thương, nhưng phu quân, chàng cũng đừng quên mấy năm nay cao nguyên đối xử với Đại Khang như thế nào!”
Sự căm ghét của Kim Phi đối với cao nguyên thấp vì đời trước y đã được dạy rằng tất cả các dân tộc đều là người một nhà, hơn nữa, kể từ khi đến thế giới này, y luôn là người chiến thắng trong các cuộc chiến với dân du mục và người cao nguyên, cũng không có người thân nào bị dân du mục hay người cao nguyên hãm hại, vì thế Kim Phi có thể nhìn đối phương từ một phương diện tương đối vĩ mô.
Nhưng lúc trước Cửu công chúa bị buộc phải đi cầu thân và ám sát Gada, vì thế cô ấy vô cùng oán hận cao nguyên, từ góc độ của Cửu công chúa thì nhất định cô ấy cảm thấy cao nguyên tự làm tự chịu.
Nên dù cho Kim Phi có chút đồng cảm với tình cảnh mà bộ lạc Hắc Hổ gặp phải nhưng cũng không nói ra mà nói: “Vũ Dương, nàng đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là ta nhìn thấy Myda thì lại nhớ đến nàng.”
Cửu công chúa nghe Kim Phi nói như thế thì không khỏi sửng sốt trong giây lát.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ càng thì ở một góc độ nào đó quả thật cô ấy và Myda có nét giống nhau.
Họ đều là những công chúa được yêu thương và cũng đều sẵn sàng hy sinh bản thân vì gia tộc.
“Khó trách phu quân lại mềm lòng như vậy, hóa ra chàng ấy đã nhìn thấy quá khứ của mình!”
Cửu công chúa nghĩ thầm, cái nhìn của cô ấy với Myda cũng thay đổi một chút.
Sau đó cô ấy cười rồi hỏi Kim Phi: “Vậy phu quân, chàng cảm thấy Myda thế nào?”
“Thế nào là sao?”
Kim Phi làm bộ ngu ngốc trả lời một câu, đồng thời nhìn về phía Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm trong phòng