Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nhưng người cận vệ phía sau y tương đối quan tâm đến Lão Ưng lại lấy kính viễn vọng ra, nhìn thoáng qua số hiệu của phi thuyền, lập tức ngạc nhiên mà đưa kính viễn vọng cho tiểu đội trưởng.

“Làm gì thế?” Tiểu đội trưởng trừng mắt nhìn cận vệ này một cái với vẻ hơi không hài lòng.

Thiết Chùy quản lý đội cận vệ rất nghiêm ngặt, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, trừ khi gặp phải tình huống đặc biệt, nghiêm cấm thì thầm với nhau. Trước đó, cận vệ này nói nhỏ trước xưởng thủy tinh thì thôi đi, nhưng bây giờ còn làm những động tác nhỏ, tiểu đội trưởng đã hơi không vui rồi.

Nhưng cận vệ cũng rất cố chấp, càng đưa kính viễn vọng lên phía trước.

Tiểu đội trưởng nhận ra rằng có thể có tình hình, nên đã đưa tay ra và nhận lấy kính viễn vọng.

Sau đó, tiểu đội trưởng cũng tỏ ra ngạc nhiên, đưa kính viễn vọng cho trung đội trưởng.

Mà động tác của anh ta cũng khiến cho Kim Phi chú ý, Kim Phi ngước đầu lên nhìn thoáng qua phi thuyền: "Có chuyện gì vậy?"

"Tiên sinh, hình như là số hiệu phi thuyền của trung đội viễn chinh!" Trung đội trưởng giải thích.

Trung đội bình thường đều là từ một trung đoàn nào đó, một tiểu đoàn nào đó, một đại nào đó, có rất ít trung đội có được thiết lập phiên hiệu riêng, Trung đội viễn chinh được xem là một trường hợp đặc biệt, là vì Kim Phi và Cửu công chúa muốn khen ngợi những nhân viên hộ tống đã đi viễn chinh đến nước K, và mang những hạt giống tốt về Đại Khang, đồng thời thiết lập để tưởng nhớ đến những nhân viên hộ tống đã hy sinh trên đường đi viễn chinh.

"Sao phi thuyền của đội viễn chinh lại quay trở lại?" Kim Phi khẽ nhíu mày, hiểu được vừa rồi tiểu đội trưởng kia đang làm cái gì.

Hạm đội của Đông Hải mới vận chuyển hạt thóc, bông và hạt bông từ nước K trở về không lâu, mặc dù sau khi dỡ hàng, hạm đội lại lập tức tiếp tục lên đường lao đến nước K, tính đến thời điểm này cũng mới chưa tới hai ngày, đội viễn chinh hẳn là đang cùng hạm đội đi vào Đông Hải, sao lại xuất hiện ở đây?

Nghĩ đến đây, Kim Phi bỏ qua ý định quay về ăn cơm trong đầu, quay đầu đi về phía ngự thư phòng.

Cửu công chúa còn tưởng rằng Kim Phi đến gọi cô ấy đi ăn cơm, nên vừa phê chữa tấu chương, vừa nói: “Phu quân, chàng đợi một lát, ta xử lý tấu chương này một chút rồi sẽ quay về!"

"Không sao, đừng vội." Kim Phi xua tay, ngồi ở bên cạnh cửa sổ.

Cửu công chúa phát hiện Kim Phi nâng chén trà lên, thì nhíu mày đặt bút xuống.

Nước trong bếp trà nhỏ đang sôi sùng sục, Kim Phi rót trà nói rõ rằng y không vội quay về, Cửu công chúa suy nghĩ một lúc đã hiểu được, không phải Kim Phi đến để gọi cô ấy về ăn cơm, mà là đến ngự thư phòng có việc.

Thế là Cửu công chúa buông tấu chương xuống và hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

“Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là vừa rồi ta vừa nhìn thấy phi thuyền của trung đội viễn chinh đang quay trở lại.”

“Không phải là bọn họ mới rời đi có mấy ngày à? Sao lại quay về sớm như vậy?” Cửu công chúa lập tức có suy nghĩ giống như Kim Phi: “Chẳng lẽ là bên nước K có chuyện gì đó rồi?”

"Ta đã phái người đến sân bay rồi, người của trung đội viễn chinh xuống phi thuyền thì sẽ đến đây, chúng ta cứ hỏi một chút thì sẽ biết." Kim Phi nói.

Có thể lấy được bông và hạt thóc của nước K, có thể nói là có liên quan trực tiếp đến vấn đề no ấm của dân chúng, Cửu công chúa cũng không còn tâm trạng để phê chữa tấu chương nữa nên, đi đến cùng đợi với Kim Phi.

Cận vệ không để Kim Phi và Cửu công chúa phải đợi quá lâu, chẳng mấy chốc đã dẫn nhân viên hộ tống của trung đội viễn chinh đi tới.

"Trạch Lâm của tiểu đội hai của trung đội viễn chinh ra mắt bệ hạ, ra mắt tiên sinh!"

Nhân viên hộ tống đứng thẳng lưng, hành lễ với Kim Phi và Cửu công chúa.

Kim Phi ngẩng đầu chào lễ, vội vã hỏi: "Sao bây giờ ngươi đã quay về rồi? Bên nước K có vấn đề gì à?"

"Không có," Nhân viên hộ tống lắc đầu và nói: "Mọi chuyện bên nước K đều suôn sẻ, bên phía Mã đại ca cũng tiến triển rất thuận lợi, ngày thứ ba sau khi hạm đội đến đã chuyển hàng hóa đến bến tàu rồi!

Lúc ta rời đi, hạm đội đã sắp ra khơi, Trịnh tướng quân bảo ta về trước, xin chỉ thị của tiên sinh xem lô hàng này nên chuyển đi đâu?"

Nghe thấy nhân viên hộ tống nói như vậy, Kim Phi và Cửu công chúa đều thở dài nhẹ nhõm.


Bây giờ là mùa đông, rất ít khi có thời tiết giông bão, với sức chiến đấu của thủy quân của Đông Hải, thì chỉ cần tiến vào biển khơi thì trên cơ bản sẽ không có nguy hiểm gì.
Advertisement
';
Advertisement