"Nhưng chúng ta đưa bọn họ từ ngàn dặm xa xôi đến đây để làm gì?" Giang Văn Văn hỏi.
“Hiện giờ chúng ta không hề thiếu địa bàn chứ đừng nói là vàng, mà là nhân tài!" Hàn Phong nói: "Tiên sinh làm như vậy là vì đã nhìn chúng con người của Hàn Trầm chứ không phải địa bàn của hắn.”
“Ta hiểu rồi.” Giang Văn Văn bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Ca-nô của chúng ta đang ở bên cạnh Trường Giang, cứ hạ cánh xuống khoảng đất trống bên kia là được.” Hàn Phong chỉ xuống phía dưới rồi nói với phi công.
Quận Phượng Đài cách Trường Giang một đoạn, khi Hàn Phong đến nơi thì ngồi ca-nô đến bên cạnh Trường Giang trước rồi cưỡi ngựa qua đó sau.
Sau khi gặp Hàn Trầm thì hành tung của Hàn Phong đã bị bại lộ, nếu tiếp tục đi đường bộ thì có chút không an toàn nên để nhân viên hộ tống cưỡi ngựa về còn anh ta sẽ ngồi phi thuyền đến ven sông đợi trước.
Phi công làm theo chỉ thị của Hàn Phong, hạ cánh xuống bãi đất trống ven sông, sau khi Hàn Phong hạ cánh thì phát hiện Giang Văn Văn và các nữ nhân viên hộ tống cũng đã đến.
Anh ta tưởng cô ấy đến tiễn mình nên nhanh chóng xua tay nói: “Chúng ta đã thân thuộc như thế rồi, không cần phải tiễn đâu, ngươi mau về đi!”
"Ta không tiễn ngươi, là tiên sinh đã ra lệnh rằng sau đưa Hàn Lưu Thị về xong thì đến đây để bảo vệ ngươi!" Giang Văn Văn nói.
Gần đây Hàn Phong vẫn luôn hoạt động ở Trung Nguyên và Giang Nam nên Kim Phi có hơi lo lắng cho sự an toàn của anh ta, đúng lúc gần đây đám người Giang Văn Văn không có nhiệm vụ nào khác nên được phái đến đây để bảo vệ Hàn Phong.
“Tiên sinh có lòng rồi.” Hàn Phong cảm khái một tiếng: “Vậy sau này đành làm phiền Giang trung đội trưởng rồi!”
"Hàn cục trường khách khí rồi, vẫn hy vọng Hàn cục trưởng sẽ phối hợp với nhiệm vụ của chúng ta.”
"Nhất định." Hàn Phong gật đầu, sau đó quay đầu về phía một người gián điệp rồi nói: “Ngươi ở đây đợi đám người Từ Khuê, ta và Giang trung đội trưởng rời đi trước, đợi đến sau khi Từ Khuê đến thì các ngươi hãy đến quận Long Tuyền tụ họp với ta.”
Nhân viên hộ tống lúc trước bảo vệ anh ta vẫn đang cưỡi ngựa trên đường đến đây, đường núi khó đi, chưa chắc một hai tiếng đã đến nơi, hiện giờ được Giang Tưởng Văn Văn bảo vệ nên Hàn Phong quyết định lên đường trước.
"Hàn cục trường, quận Long Tuyền ở đâu? Có nguy hiểm không? Có cần chuẩn bị trước cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá không?" Giang Văn Văn hỏi.
"Không cần, quận Long Tuyền đã bị đại soái khống chế rồi, bên kia có một mỏ đồng, tiên sinh rất coi trọng nó nên đã để ta qua đó giúp đại soái ổn định quận Long Tuyền càng sớm càng tốt, để sớm ngày khôi phục việc sản xuất của mỏ đồng!”Hàn Phong giải thích.
“Thì ra đại soái ở quận Long Tuyền.” Giang Văn Văn khẽ gật đầu: "Vậy công việc của chúng ta thoải mái nhiều hơn rồi."
Điều mà trước đây Giang Văn Văn lo lắng nhất chính là Hàn Phong dẫn bọn họ chạy loạn ở Trung Nguyên và Giang Nam, một khi bị những quyền quý kia phát hiện thì nhất định sẽ bị đuổi giết, hiện giờ biết được Hàn Phong sắp đi gặp đại soái thì tảng đá trong lòng Giang Văn Văn cũng rơi xuống.
Chính quyền Xuyên Thục chỉ có một đại soái đó chính là Trương Lương.
Trương Lương là người đứng đầu của tiêu cục Trấn Viễn, nơi anh ta ở thì hiển nhiên an toàn không phải là vấn đề.
Đoàn người bước lên ca-nô rồi chạy băng băng dọc theo Trường Giang, đến trưa thì rẽ về phía Bắc và đi vào một nhánh sông Trường Giang rồi đi thẳng đến quận Long Tuyền.
Trong lịch sử Trung Nguyên, đồng luôn có vai trò cực kì quan trọng, đồng thau là hợp kim sớm nhất, trong nền văn minh sơ khai, thường dùng để chế tạo vũ khí và đồ dùng thờ cúng, thời đại đồng thau cũng được cho là bắt đầu của nền văn minh công nghiệp.
Về sau đồng lại được dùng làm tiền tệ, địa vị càng thêm vững chắc, tiếp diễn tới tận hiện tại, bao gồm Kim Phi tạm thời cũng không có hệ thống tiền tệ tốt hơn để thay thế địa vị của hệ thống tiền tệ trước mắt.
Có điều Kim Phi coi trọng đồng thau không phải vì tiền tệ, nguyên nhân chủ yếu là tính năng dẫn điện của đồng và nhôm rất tốt, giá cả khá cao, là vật chiếu chế tạo dây điện phù hợp nhất.
Kim Phi muốn cho nền công nghiệp phát triển nhanh, điện là nguồn động lực không thể thiếu, muốn vận chuyển điện đến các nơi, cần số lượng dây điện cực kì lớn, cho nên Kim Phi mới sắp xếp Trương Lương tự mình đi kiểm soát quặng đồng ở quận Long Tuyền.
Trương Lương cũng không làm Kim Phi thất vọng, dẫn binh nhanh chóng kiểm soát được quặng đồng.