Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

“Vâng!” Ngụy Đại Đồng cúi người tuân mệnh.

Ra khỏi ngự thư phòng, Ngụy Đại Đồng cố ý chạy tới nhà máy điện một chuyến, tham quan máy phát điện, càng hiểu sâu hơn về suy nghĩ của Kim Phi.

Ngày hôm sau, mới sáng sớm Kim Phi luôn thích ngủ nước đã thức dậy, ăn cơm xong y gọi Ngụy Đại Đồng đi đến phía tây làng, tới dòng sông điều tra thực địa.

Mấy ngày tiếp theo, hai người men theo dòng sông đi lên đi xuống mấy chục dặm, trải qua so sánh nhiều lần, nhất trí quyết định xây đập nước ở khe núi cách làng bảy dặm về phía bắc.

Tiếp đó Kim Phi giảng giải một số siêu nghĩ về việc xây đập thủy lợi với Ngụy Đại Đồng, Ngụy Đại Đồng cũng căn cứ vào kinh nghiệm làm việc của mình, đưa ra ý kiến và đề nghị của bản thân.

Đồng thời, Phương Linh Quân cũng sắp xếp một phần bài tập trong học viện sư phạm, để các học sinh viết một bài văn về đèn điện và điện năng, phát biểu quan điểm của mình.

Sau khi cách học sinh nộp bài tập lên, tự Phương Linh Quân nhìn một lượt, sau đó đưa cho Kim Phi, để Kim Phi chọn học sinh vừa ý.

Lúc đó Kim Phi đang bận điều tra thực địa dòng sông với Ngụy Đại Đồng, giao việc chọn học sinh cho Cửu công chúa.

Trước kia Cửu công chúa luôn lo Kim Phi truyền bá kĩ thuật điện năng ra, nên nhận công việc này, còn gọi Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và Tả Chi Uyên tới cố ý mở một cuộc họp.

Ba người cẩn thận đọc bài văn của mỗi học sinh, Tả Chi Uyên phụ trách kiểm định phương diện chuyên ngành, Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm đứng trên cấp độ chính trị tiến hành thẩm định, sau khi ba người chọn ra, thì giao danh sách cho Tiểu Ngọc, đội Chung Minh sẽ tiến hành điều tra xuất thân chi tiết hơn, đánh giá độ trung thành của mọi học sinh.

Bên khác, Kim Khi và Ngụy Đại Đồng đã xác định được vị trí đập nước, trong đội ngũ điều tra thực địa lại có thể một vị lão trưởng làng.

Trạm thủy điện cũng được Cửu công chúa liệt vào công trình bí mật, bây giờ lão trưởng làng là người phụ trách đội thi công trong làng, được Cửu công chúa chỉ định làm đơn vị thi công đập nước.

Trải qua gần một tháng khảo sát và sắp xếp, mùng hai tháng ba năm ba Tân Nguyên, đập nước tiến hành nghi thức khởi công.

Trạm thủy điện này coi như là một lần thử nghiệm, Kim Phi cũng không xác định được là có thể thành công không, cho nên quy mô nghi thức khởi công không lớn, ngoài đội thi công, chỉ có Kim Phi, Cửu công chúa, Ngụy Đại Đồng và Tiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và mười người tham gia.

Sau khi nghi thức kết thúc, lão trưởng làng dẫn đội thi công bắt đầu xây nơi đóng quân ở xung quanh.

Mấy tháng sau thậm chí một hai năm, bọn họ đều phải ở đây, không có lão trưởng làng phê chuẩn, bình thường không cho phép rời đi.

Chủ trì nghi thức khởi công xong, Kim Phi dẫn đám người Cửu công chúa về làng, vừa về đến cổng làng, đã thấy một trợ lí của Tiểu Ngọc cưỡi ngựa chiến phi tới.

Thấy đám Kim Phi, trợ lí vội thít chặt dừng ngựa chiến lại, vừa nhảy xuống, vừa hô to: “Bệ hạ, tiên sinh, số hiệu Thái Bình quay về rồi!”

“Thật sao?” Mắt Kim Phi lập tức sáng lên.

Theo thời gian suy tính, nhiệm vụ của số hiệu Thái Bình dù thành công hay thất bại thì cũng nên về lâu rồi, nên đoạn thời gian gần đây, Kim Phi cứ lo cho số hiệu Thái Bình mãi.

Mong chờ lâu như vậy, cuối cùng số hiệu Thái Bình cũng về rồi.

Không đợi trợ lí tới báo cáo, Kim Phi đã nhảy xuống khỏi xe ngựa của Cửu công chúa, xông lên hỏi: “Bọn họ ở đâu?”

“Sáng nay giờ Tỵ, số hiệu Thái Bình đã về Đông Hải, thuyền bọc thép xuất hiện dấu vết tàn phá, tạm dừng ở xưởng đóng thuyền, thuyền viên khác ở lại Đông Hải tiến hành tu sửa, Trịnh tướng quân biết bệ hạ và tiên sinh đều đang lo lắng cho số hiệu Thái Bình, cố ý phái một phi thuyền đưa phó thuyền trưởng Bằng và thuyền trưởng Chung Viễn Thanh về phục mệnh, bây giờ đã chờ ở viện Khu Mật rồi.”

Trợ lí nhanh chóng đáp.

Kim Phi nghe xong, cưỡi lên con ngựa chiến trợ lí vừa cưỡi tới, phi nhanh về làng.

Thiết Chùy vội dẫn đội thân vệ đi theo, vốn dĩ Cửu công chúa cũng muốn tìm cấm quân đổi một con ngựa chiến, nhưng suy nghĩ thì vẫn bỏ ý nghĩ này đi, ngồi về xe ngựa lần nữa.

Cửu công chúa không dẫn đầu, đám Ngụy Đại Đồng Thiết Thế Hâm Tiểu Ngọc dù gấp cũng không dám tự chạy đi như Kim Phi, chỉ có thể đè tính tình xuống đi theo sau.

Advertisement
';
Advertisement