Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Các phương pháp trồng và chăm bón cây được nhật báo Kim Xuyên liên tục tuyên truyền và trên thực tế đã có hiệu quả. Mặc dù giống vẫn là loại giống lúa mì trước đây nhưng dưới sự hướng dẫn của Kim Phi, năng suất lúa mì trên mỗi mẫu đã tăng hơn 30%.

Chính sách khuyến khích khai hoang đất đai năm ngoái đã kích thích sự nhiệt tình khai hoang của người dân. Hầu như hộ gia đình nào cũng tiến hành khai hoang, diện tích đất có thể canh tác của toàn khu vực Xuyên Thục cũng tăng lên đáng kể so với năm ngoái.

Cộng với chính sách tô thuế nhẹ của triều đình, đại đa số các hộ gia đình đều tích trữ được nhiều lương thực hơn trước đây. Cho dù vụ mùa thu thất bại, năm nay họ cũng sẽ không bị chết đói.

Nhưng cho dù trong nhà có nhiều lương thực như vậy, khi rau rừng trên sườn đồi đã lớn, phần lớn nữ nông dân vẫn sẽ đi đào rau dại để dự trữ cho những trường hợp khẩn cấp, và ngay cả người dân làng Tây Hà cũng không ngoại lệ.

Những người phụ nữ không những nhà có đất để trồng trọt mà bản thân còn có việc làm, nhưng điều này không ngăn cản họ đi đào rau rừng sau khi tan làm.

Khi Kim Phi và Cửu công chúa đến trạm thủy điện sau núi kiểm tra, họ thậm chí còn nhìn thấy mẹ của Trương Lương. Khi đó bà ấy đang dẫn em gái Trương Lương và hai tiểu thiếp của Mãn Thương cùng tham gia vào đội quân đi đào rau dại.

"Chàng cho rằng họ đang muốn làm gì?" Cửu công chúa có chút hạn hán lời: "Họ cũng không thiếu cái ăn đúng không?"

“Chắc là thói quen mấy năm nay, trong thời gian ngắn khó thay đổi. Nhìn người khác đào rau dại mà mình không đào một ít thì trong lòng cũng thấy khó chịu. Hơn nữa là do họ chưa có đủ cảm giác an toàn, luôn cho rằng trong tay có càng nhiều lương thực càng tốt", Kim Phi nói.

"Quả là như vậy, tuy rằng vụ mùa này có thể gọi là bội thu, nhưng rất nhiều người vẫn không muốn bán lương thực. Lượng lương thực dự trữ ở các nơi thậm chí còn ít hơn năm ngoái", Cửu công chúa nói bằng giọng lo lắng.

"Không sao đâu. Chỉ cần có lương thực thì dù là trong kho lương của chúng ta hay trong nhà người dân cũng không có khác biệt lớn", Kim Phi an ủi: "Tình trạng này cũng chỉ là tạm thời. Khi vụ thu hoạch mùa thu đến, người dân đương nhiên sẽ đem lương thực dự trữ từ mùa xuân ra bán. Cứ để người dân dự trữ lương thực tại nhà, như vậy có thể khiến họ yên tâm và tiết kiệm chi phí lưu trữ ngũ cốc của chúng ta, điều này thực ra khá tốt".

"Đúng vậy", Cửu công chúa quay đầu lại hỏi: "Phu quân, đây chính là việc cất của cải ở chỗ bách tính mà chàng từng nói sao?"

“Ừm”, Kim Phi gật đầu, sau đó hỏi: “Việc phổ cập lúa nước L tiến triển thế nào rồi?”

"Việc nhân giống đã kết thúc, gần đây mới bắt đầu gieo hạt", lúc này Cửu công chúa có chút lo lắng: "Phu quân, phạm vi trồng lúa nước L lần này rất lớn, nhỡ có vấn đề thì sao?"

"Đừng lo lắng. Mỗi lô hạt giống trước khi gửi đi đều đã được Nguỵ tiên sinh lấy mẫu và thử gieo trồng, sẽ không có vấn đề gì cả", Kim Phi trấn an: "Cho dù có vấn đề thì cũng khó mà mất mùa được. Cho dù có mất mùa thì không phải vẫn còn có một vụ lúa mì bội thu sao? Ngoài ra còn có khoai tây, khoai lang và ngô nên sẽ không có vấn đề gì cả".

Trước khi có thể nhân rộng một loại cây trồng mới thì cần ít nhất vài năm khảo nghiệm. Lúa nước L mới được khảo nghiệm một lần, còn khoai tây, khoai lang và ngô mới được mang từ châu Mỹ về, thí nghiệm nhân giống đầu tiên hiện đang tiến hành. Hạt giống lúa sử dụng lần đầu còn được vận chuyển về từ nước K. Nếu xảy ra vấn đề gì thì sẽ rất nghiêm trọng.

Vì vậy, sự lo lắng của Cửu công chúa là rất bình thường. Nếu như Kim Phi kiếp trước không có kinh nghiệm, biết được khả năng thích ứng và năng suất của khoai tây, khoai lang và lúa nước L thì chắc chắn cũng sẽ lo lắng và thận trọng như Cửu công chúa hiện giờ. Y cũng sẽ cho rằng hạt giống này ít nhất phải thử nghiệm trong vài năm để xác nhận không có vấn đề gì rồi mới tiến hành gieo trồng diện rộng.

Thấy Kim Phi tự tin như vậy, Cửu công chúa cũng chỉ có thể đè nén mối nghi hoặc trong lòng. Tuy nhiên, trong thâm tâm, Cửu công chúa vẫn sắp xếp người chú ý theo dõi tình hình phát triển của lúa nước L ở các nơi. Nếu phát hiện vấn đề có thể trồng lại các loại ngũ cốc khác càng sớm càng tốt để tránh bị lỡ vụ mùa.

May mắn thay, theo tin tức do những người quan sát cung cấp, việc phát triển của lúa nước L ở nhiều nơi đều rất bình thường.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến tháng sáu. Sau ba tháng sinh trưởng, lứa khoai tây đầu tiên cuối cùng cũng đã lớn.

Vừa ăn, Kim Phi vừa nhìn bốn đứa trẻ: "Khoai được thu hoạch rồi, ngày mai không phải các con được nghỉ một ngày sao? Đừng ra ngoài chơi nữa, theo ta đi đào khoai nhé?"

Con cái những gia đình khác từ nhỏ đã phải lo toan đủ thứ. Ở nông thôn này, trẻ con bằng tuổi bốn đứa trẻ đã bắt đầu làm mọi việc từ lâu rồi. Con trai thì học làm nông, con gái thì cũng phải đi đào rau dại, băm bèo nuôi lợn.

Kim Phi và Quan Hạ Nhi đều không chiều con, nhưng ở vị trí của Kim Phi thì dù tiết kiệm thế nào cũng không đến mức phải lo chuyện cơm áo gạo tiền. Do vậy việc đồng áng cũng không phải nhiệm vụ chính của bốn đứa trẻ mà chỉ là một loại trải nghiệm.

Không phải đến trường hay làm bài tập là đã vui lắm rồi chứ nói gì đến việc còn được đi đào khoai với Kim Phi?


Chuyến đi chơi vừa rồi với Kim Phi rất thú vị. Kim Phi dạy bọn trẻ lia đá trên mặt nước, còn dẫn chúng đi săn trên núi, nướng thịt ven suối. Bốn đứa trẻ chơi vui đến mức không muốn về nhà.
Advertisement
';
Advertisement