Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy tàu hỏa và đường sắt, cho nên vô cùng kích động.

Tiểu Nga bước tới ôm lấy cánh tay Kim Phi: “Tỷ phu, tỷ phu đây chính là tàu hỏa sao?”

“Đúng vậy, đây chính là tàu hỏa!” Kim Phi nhẹ quét mũi Tiểu Nga: “Ngày mai dẫn muội lên ngoài tàu hỏa được không?”

“Vì sao phải để ngày mai, chiều nay không được sao?” Tiểu Nga vội hỏi.

“Chiều hôm nay…” Kim Phi do dự một chút, nhìn thấy mấy người Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm cũng lộ ra vẻ mặt kỳ vọng, bèn gật đầu nói: “Chiều hôm nay cũng được!”

Kế hoạch ban đâu là chiều và đêm hôm nay vận chuyển than đá vào trong toa tàu, ngày mai tiến hành thí nghiệm tải trọng.

Nhưng trước mắt đầu tàu hỏa đã hoàn thành rất nhiều lần kiểm tra, cũng đã tiến hành thí nghiệm khởi động, cho nên có thể lái đi bất kỳ lúc nào.

Dẫn mấy người Cửu công chúa chạy trước một chuyến, cũng tính là tiến hành thí nghiệm va đập trước.

Nghĩ tới đây, Kim Phi nói với Mãn Thương: “Kéo đầu tàu số 1 tới sân ga, lắp thêm ba toa tàu khách.”

Xuyên Thục nhiều núi, mặc dù khi lên kế hoạch về đường đi, Kim Phi đã cố gắng tránh sườn núi, nhưng những sườn núi này còn không vòng qua được, ở những chỗ như vậy, một đầu tàu hỏa căn bản không kéo được hàng hóa quá nặng, vì vậy Kim Phi chuẩn bị hai đầu tàu hỏa, khi đoàn tàu vừa khởi động và lên sườn núi, một cái ở phía trước, một cái kéo ở phía sau, đợi sau khi đến đất bằng, một đầu tàu ở phía sau sẽ lại dừng lại.

Lát nữa chỉ kéo ba toa tàu khách, vậy chỉ cần sức mạnh của một đầu tàu hỏa là đủ.

Mãn Thương dạ vâng, dẫn theo công nhân chạy đi, bỏ móc câu toa tàu hàng ở đằng sau đầu tàu hỏa số 1 đi, sau đó kéo tới sân ga, lại kéo thêm ba toa tàu khách chở người tới.

“Mọi người lên đi!”

Kim Phi dẫn theo đám người Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi đi vào một toa tàu ở trước mặt, Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và những đại thần khác bước vào toa tàu số 2, Châu Nhi và Thiết Chùy dẫn theo đội cận vệ đi vào toa tàu đầu tiên mà Kim Phi ngồi, Tần Minh dẫn theo cấm quân bộ vệ bước vào toa tàu số 3.

Còn có mấy chục nhân viên hộ tống cưỡi ngựa chiến phân tán ở trước sau tàu hỏa, bọn họ sẽ xuất phát cùng với đoàn tàu.

Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, Kim Phi hạ lệnh khởi hành.

Một xẻng lại một xẻng than xúc vào, nồi hơi rất nhanh đã sôi trào.

Cùng với tay quay tiến về phía trước, tàu hỏa từ từ chuyển động, phun khói trắng lái ra khỏi sân ga, sau đó càng lúc càng nhanh.

"Tỷ phu, như vậy cũng chậm quá rồi nhỉ?" Tiểu Nga nằm bên cửa sổ nhìn khung cảnh đang dần dần lùi xa, quay đầu lại nói: "Còn không nhanh bằng ta đi bộ nữa!"

"Lúc này mới vừa khởi động, tốc độ đương nhiên hơi chậm, chờ một chút bắt đầu chạy rồi sẽ nhanh hơn!" Kim Phi giải thích.

Đối với tàu hỏa, bây giờ chỉ giống như một cái xe trống kéo theo vài toa khách, trong khi mấy người đang nói chuyện thì tàu hỏa đã càng lúc càng nhanh hơn, những chú ngựa đi cùng cũng đã chuyển từ tốc độ chậm sang tốc độ nhanh, sau đó trở thành chạy nước kiệu, cuối cùng là phi nước đại.

"Oa, nhanh quá!" Bốn đứa nhỏ chen chúc bên cửa sổ, hưng phấn nhìn ra bên ngoài.

"Đương gia, tàu hỏa này có thể kéo được bao nhiêu than một lần?" Quan Hạ Nhi hỏi.

"Trước mắt vẫn chưa từng tiến hành thử nghiệm tải trọng qua, ta cũng không chắc chắn." Kim Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhưng một lần kéo một đến hai triệu kilogam có lẽ cũng không thành vấn đề, nếu muốn kéo nhiều hơn, có thể tăng đêm đầu tàu hỏa ở giữa và phía sau là được rồi."

Trong điều kiện bình thường, tải trọng của một đoàn tàu hỏa có thể đạt tới bốn mươi đến sáu mươi tấn, một đoàn tàu hỏa có thể kéo được ba mươi đến năm mươi toa, tuy nhiên Kim Phi cân nhắc đến đây là đoàn tàu hơi nước đầu tiên của Đại Khang, kỹ thuật vẫn còn chưa được kiểm chứng, giới hạn của mỗi toa tàu hỏa là năm mươi tấn, chuyến đầu tiên cũng chỉ kéo theo mười năm toa tàu chạy thử một chuyến trước.

Cho dù chỉ có mười năm toa tàu, cũng đã nặng tới một trăm năm mươi nghìn cân rồi, đối với người ở thời đại này mà nói, một trăm năm mươi nghìn cân chắc chắn là con số thiên văn.

Hai người Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương nghe xong đều há hốc mồm kinh ngạc.

Ngay cả Cửu công chúa cũng hơi nhướng mày.


"Tỷ phu, tàu hỏa có thể chạy nhanh hơn nữa không?" Tiểu Nga quay lại hỏi.
Advertisement
';
Advertisement