Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Đợi khi tuyến đường sát này đi vào hoạt động được một thời gian, còn có thể tiếp tục xây dựng từ đây nối về phía tây, cho đến khi đến được Trường Xà Câu, như vậy sẽ càng thuận tiện hơn.

Nghĩ đến đây, Kim Phi lập tức tính toán trong đầu.

Tàu hỏa không ngừng tăng tốc, chưa đầy một canh giờ đã chạy từ Hắc Thủy Câu đến bến tàu và dừng lại ở bên cạnh sân ga.

Mặc dù cờ của Kim Phi và Cửu Công Chúa không được treo trên tàu hỏa, nhưng các nhân viên hộ tống phụ trách canh gác ở bên tàu đã nhận ra đội cận vệ riêng và cấm quân của Kim Phi chạy đến bên dưới, nên vội vàng đi thông báo cho người phụ trách bến tàu.

Ở bên kia bến tàu đã nhận được thông báo là ngày mai tàu hỏa mới đến, không ngờ hôm nay lại đến, sau khi nhận được thông tin người phụ trách bên tàu đã chạy tới chỗ này, cuối cùng cũng chạy tới trước khi Kim Phi và Cửu Công Chúa xuống tàu.

Chạy cả một mạch, người phụ trách mệt đến nỗi không nói lên lời: "Bệ hạ…. Tiên sinh… Vi thần…. Tiếp giá…. Muộn…. Xin…. Thứ tội…"

"Chúng ta chỉ tạm thời thử tàu hỏa thôi, lát nữa sẽ đi luôn!"

Kim Phi vẫy tay về phía người phụ trách: "Mọi thứ ở bến tàu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

"Thưa tiên sinh, đều đã chuẩn bị xong rồi." Người phụ trách chỉ vào nhà kho ở bên cạnh nói: "Theo thiết kế của tiên sinh ngài, chúng ta đã đặc biệt xây dựng một vị trí neo đậu dưới nhà kho này, đoàn xe kéo than tới có thể đổ thẳng vào nhà kho này, sau đó có thể đổ thẳng từ đầu cuối dưới kho vào thuyền, tiết kiệm thời gian và công sức."

"Phu quân, nhà kho này cũng là do chàng thiết kế sao?" Cửu Công Chúa quay đầu nhìn Kim Phi.

"Đúng vậy." Kim Phi gật đầu: "Đi thôi, đi xem chút, ta cũng chưa vào xem qua."

"Nhà khi này có gì đặc biệt sao?" Quan Hạ Nhi hỏi.

"Đi xuống xem là biết thôi."

Kim Phi nói xong, dẫn đầu đi về phía nhà kho.

Đoàn người đi xuống sân ga, tiến vào một trong những nhà kho khổng lồ.

Khác với những nhà kho khác, phần đáy của nhà kho này có dạng hình cái phễu, phía dưới cùng có thể nhìn thấy một cái cổng, phía cổng bên kia có một băng chuyền, có thể di chuyển để đưa thẳng than lên trên tàu.

Như vậy thì không cần nhân lực gánh than lên thuyền nữa, không chỉ tiết kiệm được rất nhiều chi phí nhân công mà còn tăng hiệu quả vận chuyển lên rất nhiều, sau khi nghe Kim Phi giải thích xong, mọi người đều hết lời khen ngợi.

Thiết Thế Hâm ngẩng đầu nhìn mấy chiếc đèn điện treo trên nóc nhà kho, sau đó lại nhìn chằm chằm vào băng chuyền một lúc rồi hỏi: "Tiên sinh, băng chuyền này được dẫn động bằng động cơ điện phải không?"

"Đúng vậy." Kim Phi gật đầu: "Không chỉ có kho than này, mà cả cần cẩu trong kho hàng tổng hợp phía trên sân ga cũng đã được thay thế bằng động cơ điện."

Cần cẩu trước đây đều sử dụng tời gồm nhiều bánh răng có kích thước khác nhau để nâng lên, được dẫn động bằng sức người và động vật, tuy có thể nâng được vật nặng nhưng tốc độ rất chậm.

Sau khi có động cơ điện, nhiều cần cẩu trong các nhà xưởng ở Trường Xà Câu đã được chuyển đổi sang truyền động động cơ điện, giúp cải thiện đáng kể hiệu quả công việc và tính năng cũng trở nên ổn định hơn.

Trường Xà Câu có thể sử dụng động cơ điện, vì có xưởng nhiệt điện và trạm thủy điện cung cấp điện, ở bến tàu này không có xưởng phát điện, thay bằng động cơ điện thì có tác dụng gì?

Nghĩ đến đây, Thiết Thế Hâm hỏi: "Tiên sinh, ngài định xây dựng một xưởng phát điện khác ở bến tàu này sao?"

Kim Phi thường đưa ra một số quyết định tùy hứng, nhưng phần lớn đều sẽ thông báo cho viện Khu Mật, xây dựng một trạm phát điện đối với Kim Phi bây giờ mà nói không phải là một chuyện lớn, nhưng cũng không phải là chuyện nhỏ, tại sao Kim Phi lại không nói gì chứ?

"Không cần xây dựng thêm trạm phát điện nữa." Kim Phi nói: "Chỉ cần kéo dài sợi dây từ xưởng điện lúc trước đó đến đây là được rồi."

Điện lực mới bắt đầu phát triển không lâu, các thiết bị điện cũng chưa nhiều, quy mô của xưởng phát điện lúc trước tuy không lớn nhưng cũng thừa đủ để cung cấp cho làng Tây Hà và Trường Xà Câu, bây giờ trạm thủy điện vừa được đưa vào sử dụng, chỉ riêng làng Tây Hà và Trường Xà Câu căn bản không thể dùng hết được.

Mùa xuân năm nay, xung quanh Hắc Phong Lĩnh và núi Thiết Quán lần lượt được cấp điện, mỏ than Hắc Thủy Câu thuộc ngành công nghiệp nặng, có nhiều nơi cần dùng đến điện, đồng thời cũng là một trong những đơn vị đầu tiên được cấp điện.

Huyện thành Kim Xuyên và bến tàu đều là khu vực tập trung đông dân cư, cũng nằm trong danh sách cấp điện thứ hai.

Advertisement
';
Advertisement