Vào ngày hai mươi bảy tháng mười hai âm lịch, Kim Phi tổ chức tiệc tại nhà, tiệc mời Lưu Thiết, Trương Lương, Thiết Ngưu và nhân viên hộ tấp cấp cao khác ban đầu đã theo hắn, Khánh Hoài và Khánh Mộ Lam cũng được Kim Phi gọi từ Trung Nguyên và Đông Hải về.
Sau khi đồ ăn và rượu được bưng ra, Kim Phi rót một ly rượu trái cây, chậm rãi rót xuống đất: "Ly đầu tiên là để tưởng nhớ các huynh đệ liệt sĩ đã hy sinh!"
"Tôn kính các liệt sĩ!"
Đám người Trương Lương, Khánh Hoài cũng đổ rượu xuống đất.
"Ly thứ hai, mời các vị huynh đệ!"
Kim Phi rót thêm một ly rượu trái cây, nâng ly lên về phía mọi người rồi uống một hơi cạn sạch.
"Mời tiên sinh!"
Đám người Trương Lương cũng đồng thời nâng ly lên.
Từ sau khi uống quá chén hát một bài ca quốc tế, Kim Phi hiếm khi uống rượu lại, nhưng hôm nay Kim Phi đã uống không ít rượu hoa quả.
Một là do thân phận hiện tại, cho dù có nói mấy lời bàn luận quá khích, thì cũng không cần lo bị bắt nữa, hai là, gặp được nhiều huynh đệ theo mình lập nghiệp từ xưa, trong lòng Kim Phi xúc động vô cùng, không khỏi uống thêm tí nữa.
Uống đến đoạn sau, Thiết Chùy giao luôn nhiệm vụ bảo vệ cho nhân viên hộ tống ca đêm, cũng gia nhập vào, chẳng mấy chốc không khí đã trở nên sôi nổi, lúc mới bắt đầu mọi người còn hơi gò bó, uống đến đoạn sau, mọi người dần buông thả, bắt đầu chơi đố nhau phạt rượu, náo loạn tới nửa đêm mới kết thúc.
Mặc dù không cố gắng tránh rượu, nhưng không ai dám trút rượu cho Kim Phi, Kim Phi cũng không say, sau khi giải tán thì bố trí thân vệ lần lượt đưa mọi người về nhà, sau đó mới chuẩn bị trở lại nghỉ ngơi.
Từ xa nhìn thấy đèn trong ngự thư phòng vẫn còn sáng, Kim Phi suy nghĩ, về thư phòng cầm một phần tài liệu, đi về ngự thư phòng.
Tới ngự thư phòng, quả nhiên nhìn thấy Cửu công chúa vẫn nằm bò sau bàn xem tấu sớ.
Nghe thấy có người tiến vào, Cửu công chúa ngẩng đầu nhìn: “Giải tán rồi?”
Ngự thư phòng cách nhà Kim Phi không xa, vừa nãy lúc Thiết Chùy ca hát, Cửu công chúa cũng có thể nghe thấy.
“Giải tán rồi, đã đưa bọn họ về hết.” Kim Phi đứng đối diện với Cửu công chúa: "Sao vẫn chưa đi ngủ?”
“Cuối năm rồi, lắm các loại tấu sớ, ta xem xong chỗ này rồi đi ngủ.” Cửu công chúa ngửi thấy mùi rượu trên người Kim Phi, đặt bút lông xuống bảo Châu Nhi đi rót nước cho Kim Phi.
Kim Phi thuận tay cầm một phần tấu sớ, phát hiện là bản tổng kết cuối năm của bộ Hộ và kế hoạch công việc cho ba tháng đầu năm sau.
Trong bản tấu xen lẫn hàng loạt bảng biểu và chữ số, Kim Phi nhìn một lát đã thấy đau đầu, y đặt bản tấu xuống rồi cầm một bản khác lên.
Lần này bản y cầm là tổng kết cuối năm của bộ Binh cùng phương hướng chiến lược và kế hoạch tăng cường quân bị cho năm sau, đều xen lẫn hàng loạt bảng biểu.
Kim Phi bất đắc dĩ thở dài, nhìn cửu công chúa: “Vất vả cho nàng rồi!”
Đời trước y từng nhìn thấy mấy đoạn pha trò về chuyện hoàng đế phê chữa bản tấu trên mạng, ví dụ như một số đại thần sẽ dâng thư hỏi hoàng đế vài vấn đề râu ria, thậm chí chỉ là lời chúc tết đơn giản.
Kim Phi cho là nhiều bản sớ trước mặt Cửu công chúa như vậy, có thể cũng có chuyện như vậy, bây giờ xem là mình nghĩ nhiều rồi.
Trước khi đưa tới ngự thư phòng, đa phần các bản tấu đều phải trải qua hai vòng sàng lọc của đội Chung Minh và viện Khu Mật, thứ có thể đưa tới trước mặt Cửu công chúa, đều cực kì quan trọng, cần Cửu công chúa tự mình đưa ra quyết định.
Đây cũng là Cửu công chúa thôi, nếu đổi thành Kim Phi, đã sớm điên rồi.
Châu Nhi bưng khay tiến vào, Kim Phi kéo ghế tựa tới ngồi đối diện với Cửu công chúa công.
Vốn dĩ y cũng cầm một phần tài liệu tới, muốn bàn bạc với Cửu công chúa, nhưng nhìn thấy Cửu công chúa bận như vậy, y lại thuận tay đặt tài liệu mình cầm tới lên ghế bên cạnh, định rút thời gian rồi đưa cho Cửu công chúa.
Có điều Cửu công chúa vẫn chú ý thấy, chủ động chỉ vào cái ghế hỏi: “Đây là cái gì?”
“Không có gì,” Kim Phi rót ly trà đưa cho Cửu công chúa.