Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)

“Tốt lắm, tốt lắm!” Nữ đế vô cùng kích động.   

             Đất đai ở kinh thành phì nhiêu, khí hậu ôn hòa, cực kì thích hợp để canh tác nên vốn dĩ sản lượng lương thực đã cao.   

             Mặc dù diện tích đất không nhiều nhưng gần mười phần trăm lương thực của cả nước là tới từ kinh thành. Hiện giờ sản lượng lương thực ở kinh thành lại tăng gấp đôi, đồng nghĩa với việc giải quyết được vấn đề cơm ăn cho biết bao nhiêu người, Chỉ cần giải quyết được vấn đề cơm ăn là đất nước sẽ yên bình, nữ đế nghĩ mà kích động!   

             “Tình hình lương thực ở những nơi khác thì sao?” Nữ đế lại quan tâm hỏi.   

             “Chuyện này... để Hộ bộ thượng thư Tiền đại nhân bẩm báo đi ạ!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười, sau đó để Tiền Viễn Thâm tiến lên một bước.   

             Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm chắp tay với Lâm Bắc Phàm. Sau khi tiến lên một bước, hắn ta hành lễ với nữ đế, đoạn kích động nói: “Khởi bẩm bệ hạ, tình hình lương thực ở những nơi khác của Đại Võ... vượt ngoài sức tưởng tượng ạ!"   

             “Vượt ngoài sức tưởng tượng?” Nữ đế thắc mắc.   

             “Đúng vậy thưa bệ hạ, thực sự vượt ngoài sức tưởng tượng, nếu không phải vi thần đã kiểm nghiệm hết lần này đến lần khác thì cũng không dám tin đâu ạ!"   

             Hộ bộ thượng thư kích động nói: “Ví dụ ở Giang Đông, mặc dù trước kia đã phải trải qua dịch bệnh cổ trùng nhưng chuyện đó không hề ảnh hưởng đến việc thu hoạch lương thực! So với năm ngoái thì lương thực của Giang Đông chúng ta tăng sáu mươi phần trăm!"   

             “Sáu mươi phần trăm!” Mọi người lại kinh ngạc không thôi.   

             Mặc dù tốc độ tăng trưởng này không thể bằng được kinh thành, song Giang Đông lớn hơn kinh thành rất nhiều, cũng có nhiều nơi thích hợp để trồng lúa hơn.   

             Năm ngoái bọn họ chiếm gần hai mươi phần trăm sản lượng lương thực của cả nước.   

             Tới nay sản lượng lương thực của cả vùng tăng sáu mươi phần trăm, như vậy thì số lượng lương thực phải nhiều biết bao nhiêu chứ!   

             “Bệ hạ, Giang Nam vẫn luôn là kho lương thực của Đại Võ chúng ta! Trong lần canh tác lần này, Giang Nam không hề phụ sự kỳ vọng của mọi người, sản lượng tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!"   

             “Tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!” Mọi người ngạc nhiên.   

             Phải biết rằng Giang Nam chính là kho lương thực của Đại Võ, đó là nơi thích hợp để trồng lúa nhất, sản lượng lương thực chiếm ba mươi phần trăm tổng sản lượng của Đại Võ!   

             Mà tới nay sản lượng ở đây lại tăng tám mươi phần trăm, tăng gần hai lần!   

             Nữ đế và bách quan văn võ đều không biết phải nói gì mới phải! Tóm lại là bọn họ vô cùng kích động và hưng phấn!   

             “Còn ở Ký Bắc, sản lượng lương thực của bọn họ cũng đạt con số kỷ lục!"   

             “Sản lượng lương thực ở Ký Bắc thế nào?” Nữ đế vội hỏi.   

             “Khởi bẩm bệ hạ"   

             Hộ bộ thượng thư cực kỳ kích động: “Do lúa Thái Bình có thể sinh trưởng tốt dù được trồng ở môi trường hạnh khô hay là giá lạnh, khi gieo hạt thì có đến chín mươi phần trăm số hạt sinh trưởng tốt! Cộng thêm việc năm nay thời tiết không tồi, mưa thuận gió hòa, thế nên sản lượng lương thực năm nay của Ký Bắc đã tăng ba lần!"   

             "Tăng ba lần!” Tất cả mọi người đều chấn kinh.   

             Sản lương tăng gấp đôi đã khiến người ta kinh hãi lắm rồi!   

             Ấy thế mà sản lượng ở Ký Bắc không chỉ tăng gấp đôi mà còn tăng gấp ba, chuyện này... không biết phải hình dung kiểu gì mới được đây?   

             “Có điều thưa bệ hạ, nơi khiến người ta kinh ngạc nhất phải kể đến Võ Tây!"   

             “Võ Tây làm sao?” Nữ đế vội hỏi.   

             “Khởi bẩm bệ hạ, Võ Tây vẫn luôn là nơi đất đai cằn cỗi của Đại Võ ta, thời tiết hanh khô, thường xuyên thiếu nước nên sản lượng lương thực năm ngoái thấp vô cùng! Thế nhưng sang năm nay, nhờ có thừa tướng đại nhân dẫn dắt, mọi người ở Võ Tây bắt đầu khai hoang ruộng đồng, rất nhiều nơi không thích hợp trồng lúa đã được cải tạo và bắt đầu trồng lúa Thái Bình!"   

             “Cộng thêm ông trời phù hộ, mưa thuận gió hòa nên năm nay sản lượng lương thực của Võ Tây đã tăng năm lần!” Hộ bộ thượng thư lớn giọng bẩm báo.   

             Tăng năm lần! Mọi người nghe mà mơ màng!   

             Bọn họ hoàn toàn không dám tin đây là sự thật!   

             Những nơi khác tăng hai ba lần bọn họ đều có thể chấp nhận!   

             Song tới Võ Tây tăng năm lần thì đúng là như giáng vào lòng bọn họ một cú!   

             “Tiền ái khanh, ngươi không nói sai chứ? Võ Tây thực sự... tăng năm lần sao?” Nữ đế vội hỏi.   

             Hộ bộ thượng thư hoảng sợ nói: “Bệ hạ, tội dối vua đó, sao vi thần dám lấy chuyện này ra để đùa chứ?"   

             “Được được được, thật sự rất được!” Nữ đế bật cười ha ha, bách quan trong triều cũng vui mừng lắm!   

             Sản lượng kinh thành tăng, ở Giang Đông cũng tăng, Giang Nam cũng vậy.   

             Còn Ký Bắc còn tăng gấp đôi, Võ Tây tăng năm lần!   

             Như vậy thì sản lượng lương thực của Đại Võ gần như tăng gấp đôi!   

             Lương thực dồi dào có nghĩa là gì?   

             Nghĩa là năm nay sản lượng lương thực của Đại Võ gần như có thể nuôi dân chúng của hai hoàng triều!   

             Đây là một sức mạnh đáng sợ biết bao!   

             Có nhiều lương thực như vậy còn lo đất nước hỗn loạn hay sao, còn lo dân chúng phản kháng hay sao, còn lo đất nước không thể phát triển hay sao?   

             Thế là nữ đế và bách quan lại không thể kiềm chế được niềm vui của mình Nữ đế phất tay, hớn hở nói: “Thông báo chuyện này cho toàn thiên hạ, đồng thời làm tốt công tác thu hoạch vụ mùa thu! Ngoài ra, bỏ giờ giới nghiêm ban đêm trên cả nước trong vòng một tuần, trẫm muốn chúc mừng cùng dân chúng.   

             “Vâng thưa bệ hạ!” Bách quan đồng thanh hô.   

             Thế là tin tức Đại Võ được mùa bội thu nhanh chóng truyền đi khắp thiên hạ.
 

Advertisement
';
Advertisement