Đường Thư Nghi không ngờ Hướng đại tướng quân lại là người như vậy, lúc trước nàng còn nghĩ đến chuyện dùng cách “báo đáp ân tình” đấy.
“Vậy cứ để nó luyện tập ở nhà trước đã, sau này lại nói sau.” Nàng nói.
Phụ tử hai người lại nói chuyện với nhau một hồi, Đường Thư Nghi lại đưa ra chứng cứ Ngô phu nhân cho vay nặng lãi rồi đến nội viện của phủ Quốc công tìm Đường đại phu nhân. Nàng muốn thử xem có thể nghe được tin tức gì về gia quyến của Tiêu Dao Vương không.
Tới viện của Đường đại phu nhân, vừa vào tới thính đường thì đã nghe được tiếng cười ở bên trong. Vén mành đi vào, lại thấy Đường nhị phu nhân cũng đang ở đó, hai người đang nói chuyện cười đùa. Đường Thư Nghi cười hỏi: “Đây là có chuyện gì vui sao?”
Đường đại phu nhân bảo nàng ngồi xuống, nhìn Đường nhị phu nhân cười nói: “Ta đang nói cũng là nhị ca ngươi biết chọn trang sức a, ngươi nhìn xem kim thoa trên đầu và vòng trên tay nhị tẩu người có phải rất đẹp không.”
Đường nhị phu nhân bị nàng ấy nói tới mức mặt già đỏ lên: “Đại tẩu, tẩu đừng có trêu ghẹo ta.”
Đường Thư Nghi cảm thấy phu thê Đường Thư Kiệt thật là thú vị, đều đã là người gần bốn mươi, sắp làm tổ phụ tổ mẫu cả rồi mà lâu lâu còn ghen tuông rồi cãi nhau, cái xong lại tiếp tục ân ái ngọt ngào.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng Đường Thư Nghi vẫn cười nói: “Ta đã nói sao hôm nay nhị tẩu lại trở nên xinh đẹp như vậy mà, thì ra là được nhị ca mua cho trang sức mới.”
Đường đại phu nhân nghe nàng nói xong thì lại cười ha ha, mặt Đường nhị phu nhân lại càng đỏ: “Được rồi được rồi, hai ngươi đừng trêu ghẹo ta nữa, ngươi dạo này có ổn không?”
Nàng ấy hỏi Đường Thư Nghi.
“Đều ổn cả.” Đường Thư Nghi nói.
Chị dâu em chồng ba người tiếp tục nói chuyện nhà, theo sự dẫn dắt của Đường Thư Nghi, bọn họ dần dần nói tới Tiêu Dao Vương. Đường nhị phu nhân còn thở dài nói: “Lúc trước đường muội kia của ta vô cùng si mê Tiêu Dao Vương, còn khẩn cầu tổ phụ của ta xin Hoàng thượng tứ hôn, cuối cùng bị Tiêu Dao Vương từ chối, đường muội của ta chỉ có thể gả cho người khác. Lúc nghe tin Tiêu Dao Vương chết, nàng ấy còn về nhà mẹ đẻ khóc một hồi.”
Sao mà dám khóc ở nhà chồng chứ, một phụ nhân đã xuất giá sao có thể bị vì cái chết của một nam nhân khác.
“Lúc trước ta đến chùa Sùng Quang dâng hương, còn đụng phải Thái phi.” Đường đại phu nhân cũng thở dài nói: “Thái phi lại gầy đi rất nhiều, có lẽ là nhớ thương nhi tử…”
Nghĩ đến thời điểm Tiêu Hoài và Tiêu Dao Vương c.h.ế.t cũng không cách xa nhau lắm, Đường đại phu nhân sợ Đường Thư Nghi lại đau buồn vì cái chết của Tiêu Hoài nên muốn nói sang chuyện khác. Nhưng lúc này lại nghe Đường Thư Nghi hỏi: “Thái phi bây giờ chỉ ở một mình tại phủ Tiêu Dao Vương sao?”
Đại Càn có quy củ sau khi Hoàng đế băng hà, phi tử có nhi tử có thể dọn ra khỏi cung ở chung với nhi tử. Sau khi Tiên hoàng qua đời, Thái phi đã dọn tới phủ Tiêu Dao Vương.
Đường đại phu nhân nhìn Đường Thư Nghi, thấy thần sắc của nàng rất bình thường, không có vẻ gì là bi ai nên cũng yên tâm nói: “Thái phi không phải người Thượng Kinh, nhà mẹ đẻ cũng không có người nhậm chức ở Thượng Kinh. Nhưng ta nghe nói bà ấy sống chung với một tỷ tỷ góa bụa và nữ nhi của vị tỷ tỷ đó ở phủ Tiêu Dao Vương.”
Đường Thư Nghi gật đầu, xem ra nếu muốn mua tòa nhà kia của Tiêu Dao Vương thì vẫn phải đến tìm Thái phi. Nhưng nàng cũng không ôm hy vọng quá lớn, dù sao đó cũng xem như là di vật của Tiêu Dao Vương. Nhưng có cơ hội cũng phải thử một lần.
Đã biết được chuyện muốn biết, Đường Thư Nghi lại trò chuyện với Đường đại phu nhân và Đường nhị phu nhân trong chốc lát rồi cáo từ trở về Hầu phủ. Nhìn thấy nàng, Triệu quản gia lại bẩm báo Ngô Quốc Lương vẫn còn chờ nàng ở thính đường tiền viện. Đường Thư Nghi thấy trời đã sắp tối, bèn nói: “Đi nói với ông ta không cần chờ nữa.”
“Vâng.”
Triệu quản gia nghe xong lập tức đi về phía thính đường, trong lòng thầm nhủ Ngô đại nhân này nhìn cũng có vẻ là người thông minh, sao cứ làm những chuyện hồ đồ vậy nhỉ? Không tra rõ nguồn cơn sự việc, xin gặp Hầu phu nhân có tác dụng không?