Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Đường Thư Nghi

Đường Thư Nghi đã ám chỉ với Ngô Tĩnh Vân chuyện từ hôn này có thể bình tĩnh suy tính nhưng lại không thành công, nhưng nàng cũng chẳng có gì băn khoăn. Thế giới này không vây quanh nàng, không thể nào khiến tất cả mọi người đều răm rắp làm theo ý nàng.

Nàng vừa rời khỏi Ngô gia đã lập tức dặn dò Triệu quản gia phái người nhìn chằm chằm Ngô phủ. Nàng suy đoán hai ngày sau hành trình đến Sùng Quang tự sẽ phát sinh chuyện gì đó, hiện tại giám sát Ngô gia như vậy cũng xem như là biết người biết ta.

Đương nhiên cũng có thể chỉ là suy đoán của nàng, có lẽ hôm đó Ngô phu nhân và Ngô Tĩnh Vân sẽ không làm gì cả, nhưng đề phòng trước cũng không sai mà.

Nếu ngày đó không có chuyện gì thì sau khi trở về nàng sẽ nghĩ cách lui cọc hôn sự của Tiêu Ngọc Thần và Ngô Tĩnh Vân. Nhưng có vẻ mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy, dù sao thì nhìn bên ngoài cả Tiêu Ngọc Thần và Ngô Tĩnh Vân đều không làm sai gì cả.

Đương nhiên nếu dùng một chút thủ đoạn cầm thú thì sẽ rất dễ hủy bỏ chuyện đính thân này, nhưng nàng khinh cách làm như vậy.

Dặn dò xong mọi việc, Đường Thư Nghi bắt đầu suy xét tới chuyện dành ra một chút thời gian ra phủ đi dạo, khảo sát thị trường, xem có thích hợp để mở hội sở ở Thượng Kinh này không. Nếu phù hợp thì nên chọn vị trí nào.

Lúc Tiêu Ngọc Thần trở về, Đường Thư Nghi đang nói chuyện với Thúy Trúc và Thúy Vân, hỏi xem tửu lầu của nhà nào nổi tiếng nhất ở Thượng Kinh, Đường Thư Nghi thấy hắn thì bảo hắn cho một chút ý kiến. Tiêu Ngọc Thần nghe xong hỏi: “Mẫu thân cũng muốn mở tửu lầu ở Thượng Kinh sao?”

Đường Thư Nghi nghĩ, nàng muốn mở hội sở, một trong những nhóm khách hàng mục tiêu chính là những người giống Tiêu Ngọc Thần, là quý tử của các đại thế gia ở Thượng Kinh, hẳn là nên nghe ý kiến của hắn một chút, bèn mở miệng nói: “Ta muốn tìm một tòa nhà tam tứ tiến viện, trang trí lịch sự thanh nhã một chút, làm một hội quán, cung cấp thức ăn, chỗ dừng chân, nghe nhạc xem múa, còn cung cấp địa điểm cho khách nhân tổ chức họp mặt, con cảm thấy như thế nào?”

Tiêu Ngọc Thần nghe xong, ánh mắt sáng lên, mở miệng nói: “Nếu tu sửa cả nội thất trang trí bên trong, chắc chắn là rất được.”

“Bố trí bên trong chắc chắn phải tu sửa.” Đường Thư Nghi nói: “Ít nhất sẽ không kém hoa viên của Hầu phủ ta.”

“Chắc chắn là được.” Sau đó Tiêu Ngọc Thần lại oán giận tửu lâu mà bọn họ đã tổ chức họp mặt ngày nay: “Tuy rằng bố trí bên trong vẫn ổn nhưng chỗ đó quá nhỏ, bảy tám người vào cảm thấy rất chật chội.”

Nghe hắn nói như vậy, Đường Thư Nghi có chút tin tưởng, nàng nói: “Hôm nào con rảnh, cùng ta ra ngoài đi dạo, tìm hiểu tình huống, nếu ổn thì ta sẽ bắt tay vào làm việc này.”

Tiêu Ngọc Thần gật đầu đồng ý, trong lòng càng bội phục nàng làm việc quả quyết, chuyện đã nói là sẽ làm.

“Hôm nay Ngô phu nhân hẹn chúng ta hai ngày nữa đến Sùng Quang tự du ngoạn.” Đường Thư Nghi nói tới chuyện hai ngày sau.

“Chúng ta? Con cũng phải đi sao?” Tiêu Ngọc Thần thật sự không muốn tiếp xúc với người Ngô gia, nhưng nghĩ lại thì đây là chuyện của hắn, không thể luôn để mẫu thân nhọc lòng giải quyết, mặt hắn bắt đầu lộ vẻ xấu hổ.

“Ta đoán hôm đó Ngô phu nhân hoặc là Ngô nhị tiểu thư sẽ động tay động chân gì đó.” Đường Thư Nghi kể lại chuyện Ngô Tĩnh Xu tặng lễ vật cho nàng hôm nay và những lời nàng đã ám chỉ cho Ngô Tĩnh Vân, sau đó mới nói tiếp: “Đương nhiên chuyện này cũng chỉ mới là suy đoán của ta. Nhưng chúng ta vẫn nên đề phòng một chút thì tốt hơn. Đến lúc đó ăn uống thứ gì con cũng phải cẩn thận, cũng không thể đơn độc ở cùng mấy vị cô nương Ngô gia. Cái khác con cứ xem tình huống mà làm.”

Tiêu Ngọc Thần nghiêm túc gật đầu, sau đó hỏi: “Ngọc Minh còn phải ở thư phòng bao lâu nữa?”

“Phải xem bản thân nó.” Đường Thư Nghi nói: “Khi nào nó suy nghĩ cẩn thận thì ra. Tuy ta không mong nó có tiền đồ lớn lao gì nhưng cũng không thể ăn chơi trác táng mãi như thế.”

Advertisement
';
Advertisement