Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Đây là trấn Đại Hà a 1
Mùng bày tết vừa qua đi, người trong thôn liền bắt đầu bận rộn, người cần đến phường thì đến phường, người cần xuống đồng thì xuống đồng, người cần tiếp đãi du khách thì tiếp đãi du khách.
Đầu tháng giêng, đúng lúc hoa mai nở rộ, những bông tuyết nho nhỏ rơi trên đóa hồng mai, vô cùng đẹp mắt, hấp dẫn không ít văn nhân nhã sĩ trong thành. Những người này vừa đến ngắm hoa, cũng là đến tham quan học đường Đại Hà, càng là vì để bái phỏng Ngu sơn trưởng. Hiện giờ tất cả mọi người không gọi là Ngu phu tử nữa, mà là cung kính gọi một tiếng Ngu sơn trưởng.
Dưới sự dẫn dắt của Ngu sơn trưởng, học đường mới xây cũng dần dần đi vào quỹ đạo.
Trình Loan Loan nhìn học đường phía xa như đội đất mọc lên, nghĩ đến Thiết Trụ lúc trước là người biết chữ nhiều nhất trong thôn Đại Hà, nghĩ đến bốn nhi tử hai năm trước ngay cả phép cộng trừ trong phạm vi mười cũng không biết…Nghĩ đến đủ loại gian khổ trên con đường đi tới này, nội tâm của nàng giống như bị cái gì đó lấp đầy, loại cảm giác này không cách nào nói thành lời.
“Nương đang nhìn cái gì thế?”
Triệu Đại Sơn từ trong ruộng trở về, nhìn thấy Trình Loan Loan đứng trước cửa nhà, không biết đang nhìn cái gì, tò mò hỏi một câu.
Trình Loan Loan thu hồi tầm mắt: “Không nhìn gì cả, lúa mạch trong ruộng phát triển thế nào rồi?”
“Mùa đông năm nay tuyết rơi không lớn không nhỏ, lúa mạch vụ đông phát triển rất tốt.” Trên mặt Triệu Đại Sơn tràn đầy ý cười: “Con đã nói mấy người làm vài ngày nữa trời ấm hơn một chút liền đến cày ruộng, chuẩn bị gieo trồng vụ xuân. Nương, trong nhà chúng ta mấy trăm mẫu đất, chỉ có năm mẫu ruộng nước, con nghĩ năm nay chuyển thành năm mươi mẫu ruộng nước cũng được.”
Đối với nông dân mà nói, quan trọng nhất chính là lương thực, trong nhà nhiều đất như vậy, không lấy ra trồng lúa thật sự quá đáng tiếc.
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói: “Mười người làm vẫn còn quá ít, năm nay phải tuyển thêm ít nhất mười người nữa.”
Hắn luôn luôn ít nói, nhưng vừa nói đến chuyện trong ruộng liền nói có trật tự rõ ràng.
Trình Loan Loan gật đầu: “Cứ theo ý con mà làm là được rồi, năm nay vẫn trồng hai trăm mẫu bông, còn có ớt cũng phải trồng một ít, tửu lâu Đại Hà Yến phải dùng cái này, còn lại mấy trăm mẫu đất con cứ tùy tiện xử lý.”
Triệu Đại Sơn giống như đã sớm có chủ ý: “Nhà chúng ta có hơn mười mẫu là ruộng hạ đẳng, con phí rất nhiều công sức ủ phân nhưng cũng không được, vậy nên con muốn đem mảnh đất này khoanh vùng lại, chuyên môn nuôi gà, về sau nếu như tửu lâu Đại Hà Yến mở thêm chi nhánh cũng không cần đi nhà khác mua gà nữa.”
“Nếu đã nuôi thêm gà thì vịt và ngỗng cũng nuôi nhiều hơn một chút.” Trình Loan Loan suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu đất không đủ, con có thể đi mua thêm một ít…”
“Đủ rồi đủ rồi!” Triệu Đại Sơn gãi đầu gãi cổ: “Nhiều hơn nữa thì thật sự không thể hầu hạ được.”
Trình Loan Loan bật cười, nhà bọn họ gần một ngàn mẫu đất, đúng là quá nhiều. Đại Sơn bây giờ chỉ là quản lý thôi mà đã bận luôn tay luôn chân rồi, nếu nhiều hơn nữa còn phải nhờ người giúp đỡ cùng quản lý.
Hai người đang đứng ở cổng nhà nói chuyện, đang chuẩn bị đi vào nhà, chợt thấy trên đường chính của thôn xuất hiện mấy chiếc xe ngựa.
Hiện giờ thương nghiệp, du lịch trong thôn dần dần phát triển, có xe ngựa đến đây cũng không phải là chuyện gì quá lạ. Tuy nhiên xe ngựa này tất cả mọi người đều quen mắt, là xe ngựa của Thẩm gia, nói cách khác, là Thẩm huyện lệnh tới, mà phía sau xe của Thẩm huyện lệnh còn đi theo một đoàn xe, thoạt nhìn thế trận rất lớn.
Xe ngựa dừng lại trước cổng nhà Trình Loan Loan.
Trình Loan Loan đứng ở bậc thang cười khanh khách nghênh đón: “Hôm nay sao Thẩm đại nhân lại có thời gian đến thôn Đại Hà vậy?”
Thẩm huyện lệnh từ trên xe ngựa đi xuống, từ mấy chiếc xe ngựa phía sau cũng có tầm năm sáu nam tử tuổi chừng ba mươi đi xuống, đoàn người trực tiếp đi về phía này.
“Bái kiến Tuệ An nhân!”
Một đám người đồng loạt hành lễ.
Trình Loan Loan giơ tay lên nâng mọi người dậy, dừng một chút nói: “Mấy vị hẳn là vì chuyện bông vải mà đến đây phải không?”
Năm ngoái binh sĩ truyền chỉ đã nói, khoảng đầu xuân, triều đình sẽ phái người đến nghiên cứu cách trồng bông, nghiên cứu xong mới quyết định có phổ biến trên khắp cả nước hay không.
“Vị này là Nông đô úy Trâu đại nhân.” Thẩm huyện lệnh giới thiệu: “Mấy vị khác là Cừ lê điền quan Lý đại nhân, Đô thủy quan Dư đại nhân…”

Advertisement
';
Advertisement