Lý đại nhân mặt mũi tràn đầy kích động: “Tuệ An Nhân yên tâm, hạ quan nhất định sẽ cố gắng làm được, không cô phụ ý tưởng mà Tuệ An Nhân đã suy nghĩ rất nhiều ngày!”
Hắn hùng hùng hổ hổ đi xuống chuẩn bị.
Trình Loan Loan để Triệu Đại Sơn đi mời Triệu lão đầu tử hỗ trợ, làm loại sự tình này nhất định phải kết hợp giữa lý luận và thực tế , mặc kệ muốn hoàn mỹ đến mức nào, làm không được cũng không tốt, có Triệu lão đầu tử giúp đỡ đưa ra một chút chủ ý, chuyện này mới có thể mau chóng hoàn thành.
Sau đó một đoạn thời gian, mấy vị đại nhân chân không bước ra khỏi nhà, nghiên cứu mê mẩn.
Việc Trình Loan Loan có thể làm chính là thỉnh thoảng đi một chuyến, nếu như bọn họ gặp vấn đề bế tắc thì nàng sẽ “lơ đãng” chỉ điểm một hai, chờ bọn họ hiểu ra, nàng lại “công thành lui thân”, chỉ cần nông cụ có thể làm ra, nàng cũng không thèm để ý phần công lao này thuộc về ai.
Mới đầu tháng hai, Đông Hàn dần dần biến mất, bên chỗ Lâm phu nhân có tin tức.
“Tuệ An Nhân, ta xem như có mặt mũi tới gặp ngươi rồi.” Lâm phu nhân mặt mũi tràn đầy ý cười nhẹ nhõm, “Đầu tháng giêng sau khi ta viết thư gửi đến Kinh Thành, đại bá ta mẫu vô cùng kính nể Tuệ An Nhân, nghe nói Trình công tử là chất nhi của Tuệ An Nhân thì lập tức bắt đầu xử lý. Trước đó không lâu, Lâm gia tổ chứ hội ngắm hoa, mời một số tiểu thư khuê tú ở Kinh Thành đến đây, Đại bá mẫu tiếp xúc với trưởng bối của hai ba vị khuê tú trong đó, biết đối phương cũng có ý, liền an bài bọn nhỏ gặp mặt.”
Trình Loan Loan đều bị khơi lên tâm tư hóng chuyện, mặt mũi tràn đầy hứng thú lắng nghe.
Nàng biết đây là thế gia đại tộc cổ đại xem mắt với nhau, dĩ nhiên không phải tự mình gặp mặt, mà là trưởng bối đều ở đây, dùng cớ khác để hai hài tử chạm mặt, nói mấy câu, bình thường là có thể nhìn ra được đại khái.
“Một vị là thứ nữ của quan tam phẩm, tuy là con thứ, nhưng ghi tạc dưới danh nghĩa đích mẫu, có tri thức hiểu lễ nghĩa, khéo léo động lòng người, là người đại bá mẫu ta vừa ý nhất. Lại có một vị là đích trưởng nữ quan tứ phẩm, dáng dấp gọi là hoa dung nguyệt mạo, dáng dấp đẹp thôi thì không nói, chủ yếu là người có bản lĩnh, một số việc vặt của phủ bọn họ đều là vị đích trưởng nữ này xử lý. Vị cuối cùng là Tam tiểu thư con đích mẫu nhà quan viên ngũ phẩm, tuổi tác hơi nhỏ một chút, năm nay mới mười lăm, tính cách tương đối hoạt bát, gặp người luôn tươi cười, vui vẻ, rất khiến người ta yêu thích.”
Nói đến đây, Lâm phu nhân dừng lại, “Tuệ An Nhân đoán xem, cuối cùng là nói ai?”
Trình Loan Loan quả thật bắt đầu suy đoán.
Vị thứ nhất tuy là thứ nữ, nhưng sinh ra ở đại gia tộc tam phẩm, đối với tình hình hiện tại của Chiêu Nhi mà nói đúng là có chút trèo cao.
Vị thứ hai cùng vị thứ ba đều là đích nữ, trình độ nào đó mà nói, vị thứ hai là đích trưởng nữ càng phù hợp với yêu cầu chọn nhi tức của các trưởng bối, nhưng trưởng nữ mang ý nghĩa hiểu chuyện, Chiêu Nhi cũng hiểu chuyện, hai người hiểu chuyện ở cùng nhau thì cuộc sống cũng có chút quá tẻ nhạt vô vị.
Nàng mở miệng nói: “Nếu vì về sau gia đình hòa thuận, Chiêu Nhi có thể sẽ đồng ý cùng đích trưởng nữ nhà tứ phẩm làm mai… Lâm phu nhân cũng biết, Chiêu Nhi xuất thân bần hàn, có rất nhiều thân thích cùng khổ, một nàng dâu có bản lĩnh mới có thể trấn trụ những người nông dân không hiểu quy củ của Kinh Thành kia. Nhưng, nếu như hỏi Chiêu Nhi sẽ động tâm với ai, ta nghĩ, hẳn là Tam tiểu thư tính cách hoạt bát.”
“Tuệ An Nhân quả nhiên hiểu rõ chất nhi của mình.” Lâm phu nhân mở miệng cười, “Trình công tử cùng ba vị tiểu thư gặp mặt, sau đó đại bá mẫu ta liền biết hắn vừa ý Tư Đồ Tam tiểu thư kia, bởi vì, Trình công tử là người đường đường chính chính như vậy lại bị chọc cười… Về sau Đại bá mẫu tìm hắn nói chuyện phiếm, trong lời nói ám chỉ hắn lựa chọn đương gia chủ mẫu có lợi với con đường làm quan tương lai của hắn hơn, nhưng Trình công tử cự tuyệt. Hắn nói, nhị cô hi vọng hắn tìm một nữ tử vui vẻ, vậy hắn chỉ hi vọng người đứng bên hắn là người trong lòng hắn, chứ không phải vì một chút mục đích nào đó mà cưới trở về, như vậy là không công bằng với nữ tử kia.”
Trình Loan Loan bật cười: “Chiêu Nhi chính là người như vậy, thứ hắn muốn thì sẽ dùng năng lực của mình lấy được chứ không phải dựa vào người bên cạnh.”
Đây là nguyên nhân nàng một mực thưởng thức Chiêu Nhi, nàng không ràng buộc, trợ giúp hắn, không phải là vì cầu hồi báo, mà là hi vọng hắn đứng ở trên sân khấu thuộc về hắn, tỏa ra ánh sáng thuộc về hắn.
Nhưng mà một người xuất thân là nông dân, trên người sẽ gánh vác áp lực cực lớn, Trình gia, chính là áp lực cả đời của Chiêu Nhi.
Cũng không biết Tư Đồ tiểu thư kia có thể chấn trụ được không.