Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Vừa đưa tiễn Lâm phu nhân, người bên dịch trạm cũng nhanh chóng ra roi thúc ngựa vào thôn, đem một phong thư từ Kinh Thành đưa tới trên tay Trình Loan Loan.
Phong thư này là Trình Chiêu thân bút viết, trong thư nói một chút tình huống ở kinh thành, tất cả mạnh khỏe, sau đó nói tới hôn sự.
“Đa tạ nhị cô mời được Lâm lão phu nhân làm mai cho Chiêu Nhi, ân tình của nhị cô đối với Chiêu Nhi, Chiêu Nhi sẽ dùng đời sau báo đáp. . .”
Trình Loan Loan bất đắc dĩ cười, cả nhà Trình gia kia, cả một tộc người thôn Trình gia kia đều cần hắn báo đáp ân tình, trên lưng hắn đúng là gánh vác rất nhiều gánh nặng, nàng nào nhẫn tâm lại để cho hắn gánh thêm nữa, lại nói, nàng cũng không cần.
“Lâm lão phu nhân vì Chiêu Nhi lựa chọn Tư Đồ gia Tam tiểu thư, Tư Đồ đại nhân chính là Ngũ phẩm Hàn Lâm viện thị giảng, Lâm phu nhân là đích nữ Bạch gia ở Ký Châu, trưởng nữ thứ nữ Lâm gia đã thành gia, nhà chồng chính là. . .”
Một đoạn này cẩn thận nói tình huống của Lâm gia từ trên xuống dưới, Lâm gia tuy chỉ là Ngũ phẩm, nhưng gia thế rất đơn giản, cơ bản không có tham dự bất kỳ tranh đấu triều đình nào.
“Nhị cô cho rằng Lâm gia như thế nào, Tư Đồ Tam tiểu thư phải chăng là lương phối, xin nhị cô hồi âm chỉ điểm.”
Lâm lão phu nhân ở trong hội Kinh Thành kia lăn lộn mấy chục năm, có thể nhìn trúng Tư Đồ gia đã nói lên người một nhà này đúng là không tệ, Trình Loan Loan tự nhiên không có bất kỳ ý kiến gì.
Nàng sai Ngưng Lam mài mực, nâng bút viết thư, trong thư ngoại trừ viết hôn sự, còn nhắc đến thi hội, lại một lần nữa nhắc nhở Trình Chiêu cùng Thẩm Chính nhất định phải hành sự cẩn thận, chuyện không nắm chắc thì nhất định phải hỏi nhiều, có thể hỏi đồng hương của Thẩm đại nhân, cũng có thể đến hỏi Lâm đại nhân. . .
Lâm gia có thể nguyện ý làm mai cho Trình Chiêu, cũng là có mục đích giao hảo, song phương đã đều muốn kết giao, vậy thì qua lại nhiều hơn cũng không phải chuyện gì xấu.
Sau khi thư tín được gửi ra ngoài, hôn sự của Trình Chiêu xem như đã định ra một nửa, Trình Loan Loan tìm thời gian rảnh đi thôn Trình gia.
Tuy nói người Trình gia từng đáp ứng hôn sự của Trình Chiêu giao hết cho nàng xử lý, nhưng chuyện lớn như vậy khẳng định là phải đi nói một tiếng.
Ngụy Tiểu Hải lái xe, xe ngựa từ thôn Đại Hà lái vòng qua một cái giao lộ, đã đến đường núi lắc lư, các thôn xóm xung quanh cũng chỉ có thôn Đại Hà là sửa con đường rộng rãi, những thôn khác vẫn là con đường nhỏ thường thấy ở nông thôn, xe ngựa một đường lắc lư rốt cục cũng tiến vào thôn Trình gia.
Đối với người thôn Đại Hà mà nói, xe ngựa đã sớm không phải thứ đồ quý giá, mà thôn Trình gia lại hiếm có xe ngựa vào thôn.
Rất nhiều thôn dân đang cày ruộng trong đất nhìn thấy xe ngựa lái vào, nhao nhao ngẩng đầu, không ít người đều nhận ra.
“Tiểu tử lái xe kia hình như lần trước có tới rồi, là hạ nhân nhà nhị cô Trình Chiêu mua.”
“Là nhị cô Trình Chiêu tới rồi, có phải bên Kinh Thành có tin tức hay không, Trình Chiêu có phải thật sự đã làm quan rồi hay không?”
“Lúc này mới đầu tháng hai thôi, tộc trưởng nói thi hội là hạ tuần tháng hai, tin tức không đến sớm như vậy đâu.”
“Nhị cô Trình Chiêu đến khẳng định là có đại sự, đi qua nhìn một chút.”
“. . .”
Lúc xe ngựa dừng ở cửa viện Trình gia, thôn dân vây xem cũng đến đây trong nháy mắt, trong viện bên ngoài đều là người.
Trình lão thái thái đang ở trong sân giặt quần áo, nhìn thấy Trình Loan Loan tới còn có chút kinh ngạc, nữ nhi này đã là Tuệ An Nhân cao quý, tự mình đến nhà nhất định là có đại sự, đại sự của Trình gia đó chính là có quan hệ với Chiêu Nhi.
“Đi đi đi, đều vây quanh ở nơi này làm cái gì.” Trình lão thái thái phất tay đuổi hàng xóm đi ra ngoài, đóng cổng sân lại, ngẩng đầu nhìn về phía Trình Loan Loan đang đi vào viện tử, “Nhà chúng ta khó khăn không có đồ tốt gì chiêu đãi ngươi, nếu như không chê thì ta sai Tiểu Thảo rót cho ngươi một ly trà thô.”
Trình Loan Loan cười cười: “Uống trà thì không cần, ta tới để nói với các ngươi chuyện hôn sự của Chiêu Nhi.”

Advertisement
';
Advertisement