Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Hạ gia phách lối 2
Gia chủ Hạ gia tốt xấu gì cũng là đại quan nhị phẩm, hẳn là sẽ không vô sỉ cùng một phụ nhân lục phẩm cướp mối làm ăn như vậy, cho dù muốn cướp, cũng sẽ không dám công khai như vậy, làm như vậy quả thực chính là đem mấy chữ to không biết xấu hổ viết lên mặt.
Nàng uống một ngụm trà mở miệng nói: “Vị Hạ chưởng quỹ này có quan hệ như thế nào với Hạ gia?”
“Lão hủ đã cố ý phái người tỉ mỉ hỏi thăm, phụ thân Hạ chưởng quỹ này, là nhi tử của quản gia của một quan viên tứ phẩm dòng nhánh Hạ gia, chuyên môn phụ trách quản lý việc làm ăn của Hạ gia ở Vân Thành…”
Trình Loan Loan: “…”
Chỉ là nhi tử của một quản gia, thế mà lại phách lối như vậy?
Tuy nhiên nghĩ lại, quả thật lại rất đúng, một con mèo của nhà giàu cũng có thân phận cao hơn dân chúng, ai dám trêu chọc?
“Tiền gia chúng ta có thể cùng An nhân hợp tác, đã là phúc phận kiếp trước tu luyện, cửa sinh ý này Tiền gia chúng ta đã kiếm được không ít tiền, cũng nên rời khỏi.” Tiền lão gia tử buồn bã nói: “Tất cả sổ sách của sản phẩm chăm sóc da ta đều mang đến, hôm nay có thể thanh toán…”
Trình Loan Loan buông chén trà xuống, không nhanh không chậm mở miệng: “Tiền lão vội vã rời khỏi như vậy làm gì, không bằng chúng ta đến xem thử hậu chiêu của Hạ gia là gì?”
Tiền lão gia tử kinh ngạc: “Tuy rằng Hạ chưởng quỹ chỉ là nhi tử của quản gia, nhưng phía sau hắn là tứ phẩm Hạ đại nhân, phía sau vị tứ phẩm Hạ đại nhân này là dòng chính Hạ gia. Gia chủ Hạ gia hình như là đại quan nhị phẩm, An nhân, chúng ta trêu chọc không nổi…”
“Tuy rằng ta chỉ là lục phẩm, nhưng cũng là mệnh phụ triều đình được Thánh thượng thừa nhận, Hạ gia khi nhục ta, đó chính là công nhiên đánh vào mặt Thánh thượng.” Trình Loan Loan cười nhạt nói: “Ta ngược lại hy vọng chuyện này nháo lớn, nháo càng lớn càng tốt, đến lúc đó, ta xem thử Hạ đại nhân này là đứng về phía dòng nhánh của mình, hay là vì bảo trụ thanh danh Hạ gia, để cho bên kia lột một lớp da.”
Một quản gia Hạ gia cũng dám giẫm lên Tuệ An nhân lục phẩm, chuyện này nếu truyền ra ngoài, thanh danh thế gia trăm năm của Hạ gia sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Mà nàng là Tuệ An nhân lục phẩm, nếu bị Hạ chưởng quỹ này gây khó dễ, thật đúng là không xứng với thân phận của mình.
Nàng tiếp tục nói: “Tiền lão đi trả lời Hạ chưởng quỹ này, cứ nói thẳng, để xem hắn phản ứng thế nào.”
Tiền lão gia tử cũng nghĩ thông suốt những điểm then chốt trong này, lập tức gật đầu đi làm.
Trình Loan Loan ngược lại không rối rắm chuyện này nữa, cứ cách hai ngày nàng liền phái người đi trong thành hỏi thăm tin tức, đương nhiên là hỏi thăm tình huống hội thí ở kinh thành.
Hội thí là cuối tháng hai, hiện giờ là giữa và cuối tháng ba, tính toán thời gian, bên kia hẳn là nên có tin tức truyền về.
Nếu vẫn không có tin tức, chứng tỏ hai hài tử không đậu tiến sĩ… Nhưng mà, nàng tin tưởng Chiêu nhi nhất định sẽ lên bảng, có thể là đường xá xa xôi, nhất thời không đi tới bên này.
Ngày cuối cùng của tháng ba, binh sĩ truyền lệnh báo hỉ từ kinh thành chưa đợi được, ngược lại lại chờ được vị Hạ chưởng quỹ trong lời đồn.
Hạ chưởng quỹ tuổi khoảng ba mươi, một thân áo tơ lụa, phía sau đi theo bốn gã sai vặt, xuất hành trận thế rất lớn, người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng là công tử ca nhi nhà nào.
Sau khi hắn đăng ký vào thôn, được người dẫn đến cổng nhà Trình Loan Loan.
Đối với mười dặm tám hương xung quanh mà nói, phủ đệ An nhân rộng rãi xa hoa, nhưng đối với Hạ chưởng quỹ này mà nói, từ nhỏ nhìn quá nhiều, căn bản cũng không tính là cái gì.
Trình Giáp canh giữ ở cửa trước tiên đi vào bẩm báo, lúc này mới dẫn Hạ chưởng quỹ vào phòng khách, lại bảo người dâng trà thô sơn dã thông thường. Hạ chưởng quỹ ngửi ngửi, cũng không nhấp trà mà nhìn trái nhìn phải, đánh giá trang trí trong phòng, đều là bài trí mang hơi thở quê mùa, ví dụ như hoa đằng bằng tre, chậu hoa chạm khắc từ rễ cây, tinh xảo thì cũng tinh xảo, chỉ là quá thô sơ.
Đang nhìn, từ cửa truyền đến tiếng bước chân.
Hạ chưởng quỹ đứng lên, nhìn về phía người đi vào, lập tức chắp tay nói: “Hạ mỗ bái kiến Tuệ An nhân.”

Advertisement
';
Advertisement