Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Sắp xếp của Trình gia 1
Trình Loan Loan biết mấy ngày nay Trình gia rất náo nhiệt.
Ngạch cửa nhà nàng bên này còn sắp bị đạp vỡ, đừng nói chi là Trình gia, nơi thâm sơn cùng cốc dưỡng ra một con kim phượng như vậy thì làm sao mà không tạo ra cơn chấn động lớn kia chứ.
Nàng nghe nói tuần phủ đại nhân của thành Vân ban thưởng một ngàn lượng bạc, tri phủ Hồ Châu ban thưởng năm trăm lượng, Thẩm huyện lệnh huyện Bình An ban thưởng hai trăm lượng, số bạc này đều đưa trực tiếp cho Trình gia, còn có một ít địa chủ hương thân có ý muốn cùng Trình gia tạo quan hệ, sôi nổi khẳng khái góp bạc trợ lực cho Trình Chiêu ở kinh thành an cư lạc nghiệp.
Nhưng mà Thẩm huyện lệnh đã dặn dò Trình tộc trưởng, không được nhận lễ vật mà thương hộ đưa cho, có thể sẽ mang đến mối họa cho Trình Chiêu.
Thẩm huyện lệnh nói đã nói thì Trình tộc trưởng tự nhiên không dám khinh thường, trong tộc đã họp hội rất nhiều lần, bất cứ tộc nhân Trình gia nào cũng không được phép mượn tên tuổi của Trình Chiêu ra ngoài kiếm bạc, nếu như có người dám làm như vậy thì sẽ trực tiếp gạch tên khỏi gia phả Trình gia.
Sau khi nghe nói qua chuyện này thì Trình Loan Loan mới yên tâm, chỉ cần Trình gia bên kia không làm ra chuyện xấu thì Trình Chiêu sẽ không bị kéo chân.
Nhưng mà hôm nay một nhà Trình gia lại kéo tới đây, nàng không cho rằng Trình lão thái thái sẽ tới đây trả bạc đâu, dựa vào thói quen bóc lột khuê nữ đã gả ra ngoài thì căn bản sẽ không chủ động tới trả bạc.
Trình Loan Loan đi đến phòng tiếp khách, nhìn thấy cả nhà Trình gia đều đang ngồi ở đó, đại phòng nhị phòng tam phòng đều đến đông đủ, đang nói chuyện ríu rít ở sảnh lớn.
Nàng vừa bước vào thì sảnh lớn đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Trình đại tẩu nhịn không được nói: “Nhị cô, chuyện Chiêu nhi thành hội nguyên hẳn là ngươi đã biết nhỉ, ai nha, thật không nghĩ tới Chiêu nhi của chúng ta lại ưu tú như vậy, vậy mà lại trở thành người đọc sách đệ nhất cả nước, đây là tổ tiên Trình gia ta hiển linh, trong lòng ta cảm thấy rất nôn nao…”
“Nói mấy cái này làm gì, nói việc chính đi.” Trình lão thái thái trừng mắt nhìn nàng ta một cái, sau đó dời mắt ấm áp nhìn về phía Trình Loan Loan: “Sắp tới là phải đi thi đình, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Chiêu nhi chắc chắn sẽ trở thành tiến sĩ, chuyện hôn sự với Tư Đồ gia kia cũng nên tính toán. Chiêu nhi từ nhỏ chỉ lo đọc sách, cái gì cũng không hiểu, hôn sự này vẫn phải do trưởng bối bọn ta lên kinh thành phụ giúp lo liệu, ta nghĩ cần phải đi sớm một chút. Bất quá núi cao đường xa, đi bộ khẳng định là không được, hẳn là nên ngồi xe ngựa… Một chiếc xe ngựa giá hai, ba mươi lượng bạc, quá đắt, nhà ta nhiều người như vậy thì cần mua tận ba, bốn chiếc, vài vị đại nhân ban thưởng hơn một ngàn lượng bạc sao có thể tiêu phí như vậy, không bằng dùng số bạc này để cho Chiêu nhi lo liệu hôn sự, Loan Loan ngươi nói có phải hay không?”
Trình Loan Loan nghe xong thì đã hiểu.
Đây là muốn mượn xe ngựa trong nhà nàng, nhà nàng có hai chiếc xe ngựa, trong phường có bốn chiếc khác để chở hàng, Trình gia nhiều người như vậy… Thật sự là rất nhiều, hai phu thê già, người của ba phòng tổng cộng tám người lớn, tính thêm hài tử thì phải đến mười mấy người, ít nhất cần đến bốn chiếc xe ngựa mới có thể ngồi đủ, do đó họ mới đánh chủ ý lên nàng.
Trình gia nhị lão cùng Trình đại ca Trình đại tẩu đến kinh thành thì đã thôi đi, nhị phòng tam phòng còn dìu già dắt trẻ đi theo, người càng nhiều thì càng dễ sinh chuyện, đây không phải là vô duyên vô cớ đem tới phiền toái cho Chiêu nhi sao.
Một đường lên kinh thành vừa lúc có kết quả thi đình, một tân tiến sĩ cũng sẽ nhiều ít thu hút ánh mắt của người khác, thời điểm như vậy mà Trình gia kéo lên kinh thành thì không biết sẽ bị bao nhiêu con mắt đổ dồn vào.
Nàng chầm chậm mở miệng nói: “Đi kinh thành lo xong chuyện hôn sự của Chiêu nhi thì khi nào trở về?”
“Còn trở về làm gì?” Trình đại tẩu tùy tiện nói: “Nhi tử nhà ta có tiền đồ, ở trong kinh thành làm quan lớn, ta là nương hắn thì phải đi theo hưởng phúc chứ.”
“Đúng vậy đúng vậy!” Trình nhị thúc hùa theo nói: “Mười mấy năm qua Trình gia cho hắn đọc sách, hắn có tiền đồ thì tự nhiên phải mang ơn đám người bọn ta, hắn ở kinh thành làm quan, chúng ta đây cũng sẽ là người kinh thành. Về sau hơn ba mươi mẫu đất trong nhà sẽ tính toán cho người trong tộc tới trồng trọt, mỗi năm thu chút thuế đất là được.”

Advertisement
';
Advertisement