Thôn Đại Hà thay đổi 2
Trình Loan Loan vô cùng kinh ngạc, Đông Hoa di truyền từ Tôn thị, trừ bỏ tham ăn còn keo kiệt, thế nhưng sẽ chủ động đưa bạc ra, mặt trời mọc hướng tây rồi?
“Năm trước đại bá nương mang về cho con một quyển sách ở Hồ Châu, con đã đọc xong rồi.” Đông Hoa ngượng ngùng ưỡn ngực: “Lần này đại bá nương lên kinh thành, mấy loại sách này hẳn là kinh thành sẽ có càng nhiều, có thể mua về cho con một ít không?”
Trong mắt nàng tràn ngập mong đợi.
Từ sau khi trong thôn bắt đầu phát triển ngành du lịch, sau khi món rượu sen của nàng ta tự làm được tung ra thị trường, kiếm được một ít tiền vốn, vì thế đã dựa theo quyển sách kia nghiên cứu ra rất nhiều món ăn vặt phong phú của Hồ Châu, làm xong thì mang lên chợ bán, kinh doanh rất không tồi, mỗi tháng đều có thể kiếm được một, hai lượng bạc, nàng ta và Thu Hoa chia đôi, chính mình kiếm được sáu bảy trăm văn tiền, như thế tích cóp hơn nửa năm nên cũng có dư ra.
Nhưng những món ăn vặt kia làm tới làm lui cũng chỉ có mấy món, tóm lại nàng ta cảm thấy chủng loại quá ít, du khách hình như đã ngán rồi, chuyện kinh doanh gần đây không được tốt lắm.
Nếu có thể làm chút món ăn vặt từ kinh thành mang ra bán, khẳng định sẽ rất được hoan nghênh.
Trình Loan Loan nhận bạc: “Được, đại bá nương nhất định sẽ mang thực đơn về cho con.”
Đông Hoa cười rộ lên, lập tức chạy đến bên cạnh Thu Hoa nói nhỏ, hai tỷ muội không biết đang nói chuyện gì, sau đó cùng nhau cười lớn.
Triệu lão thái thái cũng cảm thấy yên lòng, trước kia Đông Hoa là đứa không hiểu chuyện nhất nhà, thế nhưng bây giờ cũng trưởng thành rồi, mà tất cả những điều này đều phải cảm tạ đại nhi tức.
Có thể nói, Triệu gia thay đổi, thôn Đại Hà thay đổi, thậm chí là huyện Bình An cũng thay đổi đều có liên quan tới đại nhi tức, Triệu gia bọn họ có thể trở thành người một nhà với đại nhi tức, thật là do tổ tiên ban phước.
Lão thái thái nắm chặt mười ngón tay, yên lặng cầu nguyện, hy vọng lần này lên đường thuận lợi bình an.
Hôm nay là mùng tám tháng tư, thời tiết không tồi.
Trình Loan sắp xếp bốn chiếc xe ngựa lên kinh thành, nàng cùng Tứ Đản đi một chiếc, Trình Giáp đánh xe, những người còn lại ngồi một chiếc, Ngụy Tiểu Hải đánh xe.
Hai xe ngựa khác thì để cho Trình gia, ai là người đánh xe cũng không phải chuyện nàng cần quan tâm.
Triệu Đại Sơn cùng Triệu Nhị Cẩu hỗ trợ đánh xe trống chạy tới thôn Trình gia.
Đoàn xe vừa đến cửa thôn thì đã thấy ở đó có một vị khách không mời mà đến, đang đôi co với người của đội tuần tra ở chỗ đăng ký.
Người tới chính là Hạ chưởng quầy đã tới thôn cách đây không lâu, hắn trở lại thành Vân, sau khi phái người hỏi thăm rõ ràng thân phận của Trình Chiêu thì lúc này mới chuẩn bị hậu lễ tới đây lần nữa.
Nghe nói Hạ đại nhân còn chuẩn bị để cho Trình Chiêu làm nữ tế của Hạ gia, có thể thấy được Hạ gia có yêu thích Trình Chiêu nhiều bao nhiêu.
Mà hắn ta chỉ là một quản gia, thế nhưng lại đắc tội với thân cô cô của Trình Chiêu, nếu việc này truyền đến tai Hạ gia thì chỉ sợ là hắn ta sẽ bị gia chủ lột xuống một tầng da.
Hắn cười cười, lấy một thỏi bạc từ trong tay áo ra nhét cho người của đội tuần tra: “Tiểu huynh đệ, xin thông cảm cho, ta có chuyện rất quan trọng cần gặp mặt Tuệ An nhân, hôm nay ngươi cho ta một cái ân tình, về sau nhất định ta sẽ báo đáp.”
Đội viên của đội tuần tra rút tay về, bạc rơi trên mặt đất: “Đừng có ở đây làm bộ, có muốn ta gọi người ném ngươi đi xa một chút không?”
Hạ chưởng quầy thật sự là muốn trọc đầu, đến vào thôn còn không thể vào được, hắn làm sao mà xin Tuệ An nhân tha thứ được?
Chỉ cần tưởng tượng Trình Chiêu là nữ tế mà Hạ gia coi trọng thì da đầu hắn ta lập tức tê dại, hắn làm sao mà có thể làm chuyện ngu xuẩn tới mức này?
Trong lúc hắn đang đau đầu thì nhìn thấy đoàn xe chạy ra tới cửa, hắn nhận ra người đánh xe chính là hộ vệ trong nhà Tuệ An nhân.
Hắn vào không được cũng không sao, không phải Tuệ An nhân đã đi ra rồi đó sao?
Hạ chưởng quầy vội vàng xách lễ vật lên, nhanh chóng chắn ở trước xe ngựa, chắp tay nói: “Gặp qua Tuệ An nhân, Hạ mỗ cố ý tới cửa thỉnh tội, mong Tuệ An nhân cho Hạ mỗ một cơ hội để chuộc lỗi!”