Trình Chiêu đứng thứ ba 2
Trình lão thái thái hung hăng đẩy Trình đại ca một cái, hận không thể ăn tươi nuốt sống nhi tử.
Trình đại ca không tình nguyện mở miệng: “Loan Loan, ta không phải có ý đó… ai, là ta nói sai lời rồi, muội đừng so đo với ta, đi thôi đi thôi, thời gian không còn sớm nữa, cứ tiếp tục trì hoãn thì trước khi trời tối sẽ không đến được dịch trạm tiếp theo đâu.”
Trình Loan Loan giật giật khóe môi, quay người đi ra ngoài.
Đội xe tiếp tục xuất phát, một đường đều là đi đường lớn, con đường rộng rãi bằng phẳng, mỗi dịch trạm đều có người nghênh đón, cũng là coi như thuận lợi.
Bởi vì cũng không vội cho kịp thời gian, lại thêm người Trình gia say xe thực sự rất nghiêm trọng, Trình Loan Loan quả thật là không nhìn nổi nữa, để Dương bà tử giúp bắt mạch kê đơn thuốc, còn nghỉ ngơi nhiều thêm một ngày, cứ như vậy đi tiếp, sau hai mươi mốt ngày, vào ngày hai mươi chín tháng tư cuối cùng cũng đến được kinh thành. Vừa đến cổng thành, người Trình gia liền nhao nhao xuống xe hít thở không khí, thà đi bộ cũng không chịu ngồi xe ngựa nữa.
Trình Loan Loan cũng đau eo đau lưng, sớm đã muốn xuống xe hoạt động, vừa hay đi ngắm nhìn phong cảnh kinh thành.
Kết quả vừa xuống xe liền thấy kinh thành náo nhiệt phi thường, trên đường đầu người san sát nhau, xe ngựa căn bản không thể vào được, chỉ có thể để Trình Giáp và Ngụy Tiểu Hải trông xe ở ngoài thành, còn bọn họ một đoàn người tiến vào xem xem rốt cuộc là tình huống gì.
Sau khi vào cổng thành, sự náo nhiệt kia càng rõ hơn, đám người đều giống như điên loạn xô về một phương hướng.
Trình lão thái thái suýt chút nữa bị lật nhào, may mà sức lực Trình đại ca lớn, che chở cho lão nương, không thì bị ngã lật nhào cũng không biết tìm ai mà tính sổ.
“Trời ơi, đây là xảy ra chuyện gì vậy?” Tề bà tử tuy là người kinh thành, nhưng cũng là lần đầu tiên thấy tình huống như vậy, “Dương bà tử, Ngưng Lam, các ngươi bảo vệ cho An Nhân, ta đi hỏi xem có chuyện gì.”
Kết quả căn bản không cần phải đi hỏi, một đám người xung quanh liền giúp họ giải đáp.
“Hôm nay Trạng Nguyên Bảng Nhãn Thám Hoa được Hoàng thượng khâm điểm đi dạo phố, người bên ngoài thành đều đến xem náo nhiệt, không thì đâu ra nhiều người như vậy.”
“Trạng Nguyên mấy kỳ trước đều là hàn môn, đâu có thành trận thế lớn như vậy, Trạng Nguyên năm nay là đại thiếu gia Phó gia Lễ bộ Thượng thư, Phó gia một đường tán tài, người trong thành đều đến dính hỉ khí, không nói nữa, mau đi lên trước nhặt tiền.”
“Nhiều người như vậy cũng không tranh được vài văn tiền, sao phải khổ cực lãng phí sức lực, ta từ xa đến đây chính là để nhìn thấy Thám Hoa, ba năm trước đây người Thám Hoa đó quả thực là quá xấu, không biết năm nay dáng dấp trông như thế nào.”
“…”
Hai con mắt của Trình lão thái thái bỗng nhiên mở to: “Thi Đình… có kết quả thi Đình rồi, đi, mau đi xem xem Chiêu Nhi là thành tích gì!”
Trình đại ca có chút thất vọng: “Bọn họ nói Trạng Nguyên họ Phó, vậy chắc chắn không phải là Chiêu Nhi, không phải nói Chiêu Nhi nhất định có thể thi đỗ Trạng Nguyên sao, sao lại không giống lời đã nói trước đây rồi…”
“Ta thấy ngươi là hồ đồ rồi!” Trình lão đầu đập một bạt tai vào sau đầu hắn, “Chỉ cần có thể trở thành tiến sĩ thì coi như tổ tông Trình gia tích đức rồi, còn ở đó mà tơ tưởng Trạng Nguyên, ngươi mẹ nó đều một đám dân quê, không hiểu thì đừng nói bừa, cẩn thận bị người ta chê cười!”
Trình Loan Loan mở miệng nói: “Trạng Nguyên Thám Hoa Bảng Nhãn dạo phố, là từ trong cung đi ra, đi qua con đường chính này đến bên đó xem kim bảng, chúng ta trực tiếp đến bên đó xem kết quả là được.”
Nàng kiềm chế kích động trong lòng, xách váy lên đi về hướng có ít người hơn một chút, Tề bà tử và Dương bà tử đi phía trước mở đường.
Phía trước là đại đông môn kinh thành, Hoàng thượng có cáo thị quan trọng gì đều dán ở đây, ngay thời khắc này, chỗ đó có dán một tờ hoàng bảng màu vàng lấp lánh, đây chính là kim bảng khoa cử khiến người ta chú ý nhất. Lúc này, Trạng Nguyên dẫn theo các tiến sĩ đang dạo phố, người ở đây không nhiều, Trình Loan Loan nhẹ nhàng từ tốn bước vào trong.
Nàng trực tiếp bắt đầu xem từ cái tên thứ nhất.
Hạng thứ nhất: Phó Triết Lý.
Hạng thứ hai:…
Hạng thứ ba: Trình Chiêu.
Niềm vui sướng trong nội tâm Trình Loan Loan mạnh mẽ bộc phát ra ngoài.