Sự lựa chọn của Thẩm Chính 2
Mặc kệ như thế nào, hắn đều sẽ cố gắng một trận, nếu Lâm phu nhân và Lâm tiểu thư đều không muốn chờ, như vậy, coi như hắn và Lâm tiểu thư là hữu duyên vô phận đi.
Trình đại tẩu rất nhanh đã chuẩn bị xong bữa ăn, bởi vì hôm nay là một ngày tốt lành nên Tề bà tử mua thịt cá, đối với người Trình gia đã chịu khổ hơn hai mươi ngày mà nói, quả thực là mỹ vị trân quý, vì để chúc mừng, còn mua cả rượu trạng nguyên hồng, mỗi người rót một chén.
Trước kia khi Trình gia đối mặt với Thẩm Chính, đó là tán dương kính trọng, hiện giờ thấy hài tử nhà mình có tiền đồ nên tự cho mình đã có thể ngồi ngang hàng với Thẩm Chính, trong lời nói cũng càn rỡ một chút, nhưng mà tính tình Thẩm Chính là vô tư nên tự nhiên không thèm để ý những chuyện này, hắn nâng chén rượu, cùng uống rượu với Trình lão đầu tử và Trình đại ca.
càn rỡ
Bữa cơm này ăn đến tận tối, lúc này Trình Chiêu mới trở về.
Vốn ban đêm còn có hoạt động hội thơ do triều đình sắp xếp, nhưng Trình Đinh lại nói với hắn rằng người của Trình gia đã đến, vì thế hắn lấy cớ say rượu rồi trở về sớm.
“Ôi, là Chiêu nhi trở về, nhi tử của ta thật tuấn tú.” Trình đại tẩu mang vẻ mặt hớn hở ra nghênh đón: “Y phục này sờ lên thật thoải mái, nhi tử của ta trời sinh nên là người mặc tơ lụa gấm vóc, quá tuấn tú…”
Trình đại ca đã uống đến choáng váng, tiến lại gần và nói: “Ta sống đến tuổi này cũng chưa được mặc xiêm y tốt như vậy, cởi ra để cho lão tử ngươi cũng uy phong uy phong.”
“Uống vài ngụm nước tiểu mèo đã muốn làm chuyện xấu.” Trình lão thái thái đá hắn ta một cái: “Say rồi thì trở về nằm, đừng làm mất mặt.”
A Phúc vội vàng đỡ Trình lão đầu tử và Trình đại ca trở về phòng ngủ nghỉ ngơi, Thẩm Chính cũng đã sớm uống say, nằm sấp ngủ thiếp đi.
Trình lão thái thái và Trình đại tẩu không ngừng sờ Trình Chiêu, như thế nào cũng sờ không đủ, không ngừng hỏi đông hỏi tây, hai hài tử của nhị phòng và tam phòng Trình gia cùng gọi một tiếng đại ca, đặc biệt hưng phấn.
“Hôm nay Chiêu nhi cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Trình Loan Loan đứng dậy: “Trình Giáp đã thuê khách điếm ở gần đây, sáng mai ta sẽ tới nói chuyện với con một chút.”
Trình Chiêu vội vàng đi tới nói: “Sau khi Nhị cô viết thư tới, con đã thuê ngôi nhà nhỏ ở bên cạnh, đã thuê người quét dọn sạch sẽ, mọi thứ đều đầy đủ, Nhị cô trực tiếp ở vào là được. Ở vài ngày sau, có thể trực tiếp chuyển đến ngôi nhà mới…”
Trình đại tẩu vốn còn đang ghen tị việc nhi tử nhà mình đối xử quá tốt với Nhị cô, còn đặc biệt thuê một ngôi nhà… Nhưng mà vừa nghe được câu nói tiếp theo, lập tức gào lên: “Chiêu nhi, có phải Hoàng Thượng ban thưởng cho một tòa nhà mới hay không…”
“Không phải.” Trình Chiêu mở miệng nói: “Hôm nay Hoàng Thượng ban thưởng năm ngàn lượng bạc, con nói ra ý định mua nhà với các đồng nghiệp, buổi tối khi du hồ có người giới thiệu một tòa nhà, mặc dù nằm ở ngoại ô kinh thành, nhưng là viện nhị tiến , ngày mai con sẽ đi mua lại nhà, qua mấy ngày nữa là có thể ở trong nhà mới.”
nhị tiến
Trình Loan Loan lắm miệng hỏi một câu: “Viện nhị tiến ở ngoại ô Kinh thành có giá như thế nào?”
“Bởi vì là một nhà cũ, giá cả cũng không đắt, bốn ngàn năm trăm lượng bạc, nhưng mà bởi vì trong nhà đối phương cũng có người đọc sách, muốn hưởng chút vía may mắn của Thám Hoa như con cho nên tự động giảm giá còn ba ngàn lượng.” Trên mặt Trình Chiêu lộ ra nụ cười: “Trên tay con còn lại hai ngàn lượng bạc dự định góp vốn làm buôn bán.”
Trình Loan Loan kinh ngạc: “Con còn có thể buôn bán?”
“Chỉ là góp vốn thôi, hai tháng là có thể được chia lợi nhuận, Nhị cô không cần lo lắng Chiêu nhi sẽ bị người ta lừa gạt, con đã khảo sát rất nhiều lần, phát hiện các phương diện đều không có vấn đề gì mới dám góp vốn, con là người làm quan nên không tiện lắm, phải lấy danh nghĩa của Trình Đinh để góp vốn.” Trình Chiêu có chút ngượng ngùng nói: “Hiện giờ con định cư ở kinh thành, lại sắp đến lễ thành hôn của con, mọi việc đều cần tiền, cho nên chỉ có thể nghĩ cách kiếm chút tiền trước.”
Trong lòng Trình lão thái thái cảm thấy được an ủi: “Chiêu nhi thật sự trưởng thành hiểu chuyện rồi, a nãi còn có hơn một ngàn lượng bạc, con hãy cầm đi mà buôn bán…”
Trình Chiêu căn bản là không thể từ chối được, không biết nghĩ tới cái gì, hắn vẫn nhận lấy tiền.
Trình Loan Loan không lo lắng Trình Chiêu sẽ bị lừa, hài tử này luôn luôn rất điềm tĩnh, bất kể là làm chuyện gì, nếu chưa nắm chắc được chín phần thì sẽ không hấp tấp làm việc… Trước mắt quả thật là thiếu tiền, lòng tự trọng của hắn không cho phép hắn đưa tay về phía người trong tộc và Nhị cô, cho nên chỉ có thể tự mình góp vốn làm ăn.
Tiểu Chính đã trưởng thành, Chiêu Nhi… hắn cũng đã trưởng thành.