Trình Loan Loan vội vàng đi ra ngoài, bên ngoài Chương phủ Ngụy Tiểu Hải giống con kiến bò trên chảo nóng đổi tới đổi lui, ở bên cạnh hắn, còn có một hài tử nhìn quen mắt, Trình Loan Loan nhìn mấy lần mới nhớ lại, hài tử này hình như là làm thủ vệ ở quân doanh ngoại ô kinh thành, lần trước nàng đi thăm Tam Ngưu, còn cho hài tử này một hũ thịt khô, hình như tên là Trương Kim Bảo.
Trương Kim Bảo sải bước tiến lên, tốc độ nói chuyện cực nhanh: “Thẩm, Tam Ngưu bị trói, cắt nước cạn lương thực, đã ngất đi, nếu như không nghĩ ra biện pháp thì Tam Ngưu khả năng sẽ…”
Trình Loan Loan giữ vững tỉnh táo, dò hỏi: “Bị trói bao lâu, vì sao bị trói, là ai gây ra?”
Lúc nàng nói chuyện, lập tức lên xe ngựa, để Trương Kim Bảo cùng theo lên, tỉ mỉ nói rõ đầu đuôi sự việc.
“Bị trói vào buổi sáng hôm qua, đến bây giờ đã gần hai ngày, nếu không ta cũng sẽ không sốt ruột tìm đến thẩm như thế…” Trương Kim Bảo tiếp tục nói, “Sáng sớm hôm qua Diệp đại nhân đến quân doanh tìm đại tướng quân nghị sự, còn chưa nhìn thấy đại tướng quân, không biết thế nào liền cùng Thiệu Đô úy xảy ra xung đột, Diệp đại nhân là lục phẩm, Thiệu Đô úy là tứ phẩm, Diệp đại nhân dù có không thoải mái cũng không thể làm gì được Thiệu Đô úy, vừa vặn Tam Ngưu ở bên người Thiệu Đô úy, thế là Diệp đại nhân liền trực tiếp trút lên người Tam Ngưu một roi… Thiệu Đô úy luôn rất thích Tam Ngưu, chỗ nào nuốt được cơn giận này, lập tức cùng Diệp đại nhân đánh nhau…”
“Thiệu Đô úy là người đi lên chiến trường, mà Diệp đại nhân chỉ là có chút công phu mèo cào, rất nhanh liền bị Thiệu Đô úy ép không còn đường lui, đúng lúc này, đại tướng quân xuất hiện, đại tướng quân không phân tốt xấu liền phạt Thiệu Đô úy giam lại, quân lệnh như núi, Thiệu Đô úy không cách nào phản kháng, bị giam vào… Không có Thiệu Đô úy bảo vệ, Diệp đại nhân càng thêm không kiêng nể gì cả, để cho người ta cột Tam Ngưu vào trên cây cột ở thao trường, nói là trừng phạt tội phạm thượng, Trình Bính vừa mở miệng cầu tình cũng bị đánh vài roi, ban đêm Trình Bính đưa màn thầu đưa nước cho Tam Ngưu bị người phát hiện, cũng bị trói lại cùng một chỗ, sau khi ta cùng người khác thay ca liền lập tức đến tìm thẩm cứu mạng…”
Trình Loan Loan mím chặt môi: “Diệp đại nhân này có phải có một người muội muội ruột làm phi tần ở trong cung hay không?”
Trương Kim Bảo dùng sức gật đầu: “Vận Tần sinh Ngũ hoàng tử kia chính là thân muội của Diệp đại nhân, một năm trước sau khi hắn thành Binh bộ chủ sự, thường xuyên đến quân doanh tìm Diệp phó Đô úy nghị sự, cũng thường xuyên quát tháo những lính quèn chúng ta… Nhưng lần này cũng quá đáng, trời nóng như vậy, buộc ba ngày ba đêm không cho ăn không cho uống, thật sự xảy ra mạng người!”
Trong n.g.ự.c Trình Loan Loan trào dâng nộ khí, nhưng trên mặt thì rất bình tĩnh.
Bất cứ chuyện gì, có một lần nhưng không thể có lần hai.
Lần trước đùa giỡn Ngưng Lam, lần này suýt chút nữa lấy mạng Tam Ngưu, khoản nợ này, nàng sẽ tính rõ ràng từng cái một.
Xe ngựa dừng lại ở cửa tiểu viện, Trình Loan Loan kêu Trình Giáp, lại kêu thêm Trình Đinh, cũng đem theo ma ma, cung nữ và thái giám hoàng hậu đưa cho nàng, ba chiếc xe ngựa phi tốc lái ra khỏi Kinh Thành, phi nước đại đến quân doanh ngoại ô Kinh Thành.
Lúc này, chính là thời gian mặt trời lặn, trước kia vào lúc này, Trình Loan Loan sẽ ngồi ở trong sân ăn cơm chiều, ăn no xong sẽ hóng gió ăn trái cây, không biết có bao nhiêu hài lòng.
Hiện tại, lửa giận đang bốc lên, nàng không cảm giác được đói khát, càng không có tâm tình thưởng thức trời chiều.
Khi mặt trời còn chưa hoàn toàn xuống núi, xe ngựa đã đến cổng quân doanh.
Trương Kim Bảo từ trên xe ngựa nhảy xuống dẫn đường, ba chiếc xe ngựa không có bất kỳ cái gì ngăn cản lái vào, trực tiếp dừng ở trên thao trường.
Quân doanh bên này đang dùng bữa tối, trên thao trường không có người nào, Trình Loan Loan liếc mắt liền thấy được trên cây cột bên cạnh có hai người bị trói lại, Triệu Tam Ngưu đã ngất đi, một thân bị đòn roi tổn thương, mặt mũi tái nhợt, bờ môi khô nứt, trạng thái của Trình Bính vẫn ổn, vừa nhìn thấy Trình Loan Loan, trong mắt liền tỏa ra ánh sáng rõ ràng.