Từ cổng lớn đi vào chính là nơi mà người đọc sách bàn luận chuyện lớn, nam tử đi phía đông để mượn sách, nữ tử đi về phía tây, xuyên qua cửa thuỳ hoa thì mới đến sương phòng đọc sách.
Đáng tiếc các vị thế gia tiểu thư này đã tới quá muộn, trong sương phòng đã có không ít người ngồi, sách trên kệ cũng chỉ còn lại mấy quyển.
Bất quá bên cạnh kệ sách có mục lục, tuy rằng tạm thời không mượn được sách nhưng có thể biết được một chút nơi này có những loại sách gì.
“Thế mà lại có bí sử của Hiếu Giai hoàng hậu, quyển sách này hẳn là do hoàng hậu nương nương quyên tặng.”
“Đây là sách ghi chép của cung đình, nói về sự tích của vị hoàng hậu khai quốc, sao hoàng hậu nương nương lại có thể tùy ý quyên tặng cho dân chúng nghị luận?”
“Dân gian rất tò mò về Hiếu Giai hoàng hậu, các lời đồn cứ ùn ùn không dứt, sau khi quyển sách này được truyền tay nhau đọc thì mọi người sẽ có hiểu biết toàn vẹn hơn về Hiếu Giai hoàng hậu, đứng từ góc độ nào đó thì đây cũng là một chuyện tốt.”
“Còn có sách giới thiệu ngự thiện của cung đình, không biết có hướng dẫn quy trình và cách nấu nướng đầy đủ không.”
“Không thể không nói sách ở đây quả là đầy đủ chủng loại, thực thích hợp cho nữ tử chúng ta g.i.ế.c thời gian, gia tăng hiểu biết, khó trách hoàng hậu nương nương lại tham gia xây dựng Lãm Các, đây quả thật là một chuyện lưu lại tiếng thơm.”
“Lãm Các là do kim khoa Thám Hoa Trình đại nhân tiên phong sáng lập, lần dạo phố sau khi kết thúc kỳ thi đình ngày ấy, ta nhìn thấy Thám hoa ở xa xa, trông vô cùng tuấn tú, tứ đại công tử ở kinh thành của chúng ta đều sánh không bằng.”
“Lãm Các này của Trình đại nhân e là sẽ nổi tận trời cao.”
“Số mệnh của Tư Đồ tiểu thư thật tốt.”
“…”
Nghe thấy mấy lời này thì một nữ tử toàn thân vận y phục màu vàng gắt gao nắm chặt khăn tay.
Nữ tử này chính là nhị tiểu thư thứ nữ con vợ lẽ của Hạ gia, năm nay mười bảy tuổi, nàng ta chậm chạp chưa có hôn phối chính là vì chờ kim khoa Kim Bảng được công bố xong thì mới tính toán.
Lại không nghĩ rằng, Trạng Nguyên năm nay là thiếu gia Phó gia, Phó gia đích trưởng tử không có khả năng cưới một thứ nữ như nàng ta.
Mà kim khoa Bảng Nhãn là Tạ gia tiểu công tử sớm đã có hôn ước từ nhỏ, không có khả năng bội ước kết thân với Hạ gia.
Vậy chỉ còn lại Thám Hoa.
Phụ thân đã sớm nhờ người hỏi thăm hoàn cảnh của Thám hoa, vốn dĩ không có hôn ước, vừa được Hạ gia hỏi thăm thì đột lại đính hôn với Tư Đồ gia.
Nếu không phải Tư Đồ gia chặn ngang một chân thì hiện tại nàng ta chính là Thám hoa phu nhân người người hâm mộ.
Không phải nàng ta muốn gả cho tên nhà nghèo Trình Chiêu này mà theo như lời phụ thân nói thì Trình Chiêu thật sự là quá ưu tú, vừa mới hai mươi tuổi đã có thể vào Hàn Lâm Viện, có thể thấy được tiền đồ rất tốt, tương lai là một đường thênh thang bằng phẳng.
Các vị tiểu thư bên cạnh cũng nhìn thấu được tâm tư của nàng ta, tuy rằng các nàng coi thường thứ nữ nhưng Hạ gia là quan Nhị phẩm, các nàng đắc tội không nổi nên tự nhiên cũng sẽ nịnh hót Hạ nhị tiểu thư.
“Tư Đồ đại nhân mới chỉ là quan Ngũ phẩm, ta thật sự đoán không ra vì sao Trình đại nhân lại kết thân với Tư Đồ gia.”
“Thân phận của Hạ tiểu thư so với Tư Đồ tiểu thư thì cao hơn một ít, gia thế tốt hơn một chút, bộ dáng càng xuất chúng hơn, thật không hiểu vì sao lại như vậy.”
“Một ít nữ tử của các gia tộc nhỏ vì để gả được cho ý trung nhân nên sử dụng một chút thủ đoạn xấu xa, ví dụ như ngã hồ, lén lút gặp mặt, gạo nấu thành cơm…”
“Không phải là Tư Đồ tiểu thư dùng mấy thủ đoạn này đi, thật là tâm tư ác độc…”
Một đám tiểu thư vừa đứng nói xong chuẩn bị rời đi thì Tư Đồ mạn đã đi tới nên đụng mặt ở lối vào.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lãm Các khai trương, nàng mang theo vài người tới đây phụ giúp đón khách, sợ chậm trễ mấy vị tiểu thư thế gia.
“Hạ nhị tiểu thư, Chu đại tiểu thư, Lý tiểu thư…” Tư Đồ mạn cười nói, “Hôm nay người tới rất đông, Tàng Thư Các thư có thể là không có đủ chỗ, các vị tiểu thư muốn mượn sách gì thì có thể đến phía trước đăng ký một chút, chờ sau khi có sách thì ta sẽ đặc biệt phái người tới phủ thông báo.”
Đám khuê mật của Hạ nhị tiểu thư dẩu môi cười nói: “Tư Đồ tam tiểu thư thật là biết ra dáng phu nhân Thám hoa.”
Tư Đồ Mạn nghe ra lời này có mấy phần châm chọc, nàng nghiêm mặt nói: “Lý tiểu thư nói lời này là có ý gì, không bằng cứ nói thẳng ra.”