Tham dự ngoại tân quốc yến 1
Sứ giả nước ngoài đến triều bái, quốc yến được tổ chức.
Người tham dự quốc yến gồm có hoàng thân quốc thích, nhất nhị phẩm đại thần, cùng với chúng thần trên dưới của Hồng Lư tự.
Trình Loan Loan từ cửa cung tiến vào, do Minh công công dẫn đến Ngự hoa viên, nhìn thấy ở đây đều là đại quan cấp trọng phẩm, cùng với các Vương gia Hầu gia, nàng liền biết vì sao Hoàng thượng phong cho nàng một chức quan.
Nếu lấy thân phận lục phẩm an nhân đến tham dự quốc yến, còn không biết sẽ bị bao nhiêu người vung tay bút phạt.
Hiện giờ nàng đã trở thành ti tân lục phẩm, có trách nhiệm tiếp đãi khách nước ngoài, đây là vinh dự mà Hoàng thượng cho nàng, đồng thời, cũng là một khảo nghiệm.
Nếu nàng ở trong quốc yến không có chút thành tích nào, như vậy, chức vị lục phẩm ti tân này của nàng có thể sẽ chỉ đến hôm nay mà thôi.
“Tuệ An nhân… À không, bây giờ nên gọi một tiếng ti tân đại nhân rồi.” Chương đại nhân vuốt râu đi tới: “Người của Hồng Lư tự chúng ta ngồi ở chỗ này, đây là vị trí của ngươi, đợi lát nữa sau khi khai tiệc ngươi cứ ngồi ở chỗ này là tốt rồi, nếu sứ giả A Tát Bố lên tiếng, vậy sẽ cần ti tân đại nhân phiên dịch một chút, thúc đẩy câu thông giao lưu.”
Vị trí của Trình Loan Loan ở vị trí thấp nhất trong ngự hoa viên, cách ghế Hoàng thượng Hoàng hậu ước chừng hai ba mươi thước, khoảng cách đó là tương đối xa.
Tuy nhiên, mặc dù nàng thân ở trong góc, lại hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác.
Bởi vì hôm nay lúc lên triều, triều quan còn bởi vì nàng mà cãi nhau, một phụ nhân, trở thành quan viên triều đình đường đường chính chính, mà vừa bắt đầu chính là lục phẩm, không có mấy nam nhân có thể nhịn được.
Nếu không phải Hoàng thượng kiên trì phong quan, nếu không phải Lâm thái phó, Chương đại nhân, cùng với Hộ bộ Kim đại nhân lên tiếng tán thành, chuyện này rất có khả năng bị bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.
Mấy cựu thần tụ tập lại cùng một chỗ, vẫn cảm thấy phẫn nộ bất bình.
“Hoàng thượng thật sự bị che mắt rồi, một thôn phụ nông thôn, sao có thể tinh thông ngôn ngữ A Tát Bố được chứ, thật là vớ vẩn.”
“Nhưng nghe nói nàng phiên dịch một quyển sử ký dày cộp của A Tát Bố, chuyện này không thể giả được.”
“Ngay cả lão Chương cũng không dịch được sách, còn nàng thế mà lại dịch được, các ngươi không cảm thấy thái quá sao?”
“Là có hơi thái quá một chút…”
Trình Loan Loan mơ hồ nghe được những lời này, yên lặng uống trà.
Nếu đổi lại nàng là người ngoài cuộc, cũng sẽ cảm thấy thái quá, hơn nữa là quá thái quá.
Tuy nhiên nàng đã qua được cửa của Hoàng thượng, cũng không sợ những người này nghi ngờ, là la hay là ngựa, đợi lát nữa kéo ra ngoài đi một vòng là biết.
“Đám người các ngươi hưởng thụ chỗ tốt của người ta, lại sau lưng nói xấu người ta, đều là đại quan nhất nhị phẩm cả, đừng làm mất mặt Đại Vũ triều chúng ta.” Công bộ Cung đại nhân đột nhiên mở miệng: “Nhìn thấy cái quạt thủ công tự động này không?”
Tháng bảy nóng bức, hơn nữa còn là buổi xế chiều, ngự hoa viên cũng nóng muốn chết, trong góc đặt rất nhiều quạt thủ công tự động cỡ lớn, phía trước quạt đặt một chậu băng, gió lạnh từ bốn phương tám hướng mà đến, thổi tan cảm giác khô nóng của ngự hoa viên.
Cung đại nhân hừ một tiếng nói: “Quạt thủ công tự động này chính là xuất phát từ tay Tuệ An nhân, nếu không phải Tuệ An nhân có tâm tư tinh tế, chúng ta e rằng đã mồ hôi đầm đìa rồi.”
Cho dù có cung nữ ở bên cạnh quạt, cũng không bằng quạt thủ công tự động mang theo hơi lạnh mát mẻ nảy.
Những đại quan nhất nhị phẩm kia trầm mặc, quạt thủ công tự động này quả thật không phải xuất phát từ kinh thành, là từ Hồ Châu xa xôi truyền tới, cho dù bọn họ không tin xuất phát từ tay Tuệ An nhân, nhưng cũng phải thừa nhận, quạt thủ công tự động này đến từ dân gian, có lẽ, dân gian thật sự có cao thủ…
Có thể thiết kế ra được quạt thủ công tự động, lại biết một ít ngoại ngữ, tựa hồ cũng là…hợp tình hợp lý… Phải không?
Lúc mọi người nói chuyện, sứ giả nước ngoài được thái giám dẫn vào ngự hoa viên.
Sứ giả Sắt Tác Quốc vừa tiến vào liền hô to: “Ngự hoa viên thật mát mẻ, ôi, đây là vật gì?”
Chương đại nhân cực kỳ am hiểu ngôn ngữ Sắt Tác quốc, lập tức nghênh đón, dùng tiếng Sắt Tác nói: “Đây là thần khí hạ nhiệt của Đại Vũ triều chúng ta, gọi là quạt thủ công tự động…”