A Tá Bố nằm ở phía bắc của Đại Vũ Quốc, ngăn giữa hai nước là Nguyệt thị tộc, đường đi vô cùng xa xôi, hai nước rất ít khi lui tới, đây là lần đầu tiên A Tát Bố có sứ giả đến Đại Vũ Quốc.
Sứ giả A Tát Bố ngồi trên lưng ngựa, làn da rất trắng, tóc vàng, mắt màu lục hoặc màu lam, trên mặt có rất nhiều râu.
“Nhìn người A Tát Bố đáng sợ quá, còn có loại mắt có màu sắc như vậy nữa à?”
“Đây là do ngươi ít gặp nên thấy lạ thôi, người Sắt Tác Quốc cũng có người có mắt màu lục như vậy, nhìn quen là tốt rồi.”
“Ngươi xem bọn hắn trên cổ mỗi người đều đeo đầy bảo thạch đá quý, những thứ này ở A Tát Bố rất phổ biến sao?”
“Nghe nói A Tát Bố khắp nơi đều là châu báu hoàng kim, nếu không thì tại sao Đại Vũ triều chúng ta có thể làm ra trận thế lớn như thế này để mời sứ giả bọn họ đến làm khách chứ?”
“…”
Triệu Tứ Đản cũng ra đường xem náo nhiệt, trở về sinh động như thật nói cho Trình Loan Loan nghe.
Trình Loan Loan vươn người một cái: “Xem ra, lệnh cấm túc của ta rốt cuộc cũng phải giải trừ rồi.”
Hiện tại đã là giữa tháng bảy, ước chừng cuối tháng bảy có thể làm xong việc, đến tháng tám là có thể trở về. Nếu về trễ hơn một chút thời tiết sẽ dần trở lạnh, trên đường trở về sẽ phải chịu tội.
Dự cảm của Trình Loan Loan luôn không sai, quả nhiên, vừa qua khỏi buổi trưa, thánh chỉ trong cung liền tới.
Người đến tuyên chỉ là Minh công công, vẻ mặt tươi cười đi vào: “Chúng ta gặp qua Tuệ An nhân, Tuệ An nhân quỳ xuống nghe chỉ đi.”
Trình Loan Loan dẫn đầu quỳ xuống, người hầu hạ phía sau cũng quỳ rạp xuống đất.
“Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu viết, nay có sứ giả A Tát Bố đến kinh thành. Để thúc đẩy giao lưu hữu nghị giữa hai nước, Đại Vũ Quốc chuẩn bị quốc yến ở ngự hoa viên… Nghe rằng Tuệ An nhân lục phẩm khôn nghi dục tú, phá cuốn thông kinh, tinh thông ngôn ngữ A Tát Bố, nay ban chức lục phẩm ti tân Hồng Lư tự, tặng triều phục lục phẩm ti tân, khâm thử!”
Trình Loan Loan thoáng kinh ngạc.
Nàng còn tưởng rằng chỉ là thánh chỉ giải trừ lệnh cấm túc, cũng để cho nàng tiến cung dự tiệc, không nghĩ tới, lại phong cho nàng một chức quan nghiêm chỉnh.
Tuy rằng lục phẩm an nhân là mệnh phụ triều đình, nhưng cũng không có bất kỳ thực quyền nào, cũng không thể tham dự đại sự triều đình.
Mà lục phẩm ti tân thì lại khác, thuộc về dạng quan viên triều đình hàng thật giá thật, cần tham dự nghị sự triều chính, chỉ cần có khách nước ngoài đến kinh, ti tân như nàng phải dự tiệc tiếp đãi.
Thấy Trình Loan Loan không lĩnh chỉ, Minh công công cười nói: “Hoàng thượng vì phong chức quan này cho Tuệ An nhân mà đắc tội không ít đại thần triều đình đấy, dù sao thì Tuệ An nhân cũng chính là nữ quan triều đình đầu tiên từ khi khai quốc Đại Vũ triều ta tới nay, tuy rằng chỉ là lục phẩm, nhưng bởi vì là vị đầu tiên từ trước đến nay, cho nên phân lượng rất nặng.”
Trình Loan Loan đương nhiên sẽ không cự tuyệt chuyện tốt như vậy, tuy nhiên có mấy lời cần phải nói rõ ràng, vẻ mặt nàng chần chờ nói: “Nhưng sớm muộn gì ta cũng phải trở về thôn Đại Hà, ta sợ cô phụ một phen ý tốt của Hoàng thượng…”
“Ha ha ha!” Minh công công cười rộ lên: “Tuệ An nhân thật không hổ là Tuệ An nhân, có vinh dự lớn như vậy mà còn thời thời khắc khắc ghi nhớ phong hào của mình. Nếu đã mang danh Tuệ, vậy nhất định là tâm đặt trên việc nông sự, vì bách tính mà mưu phúc lợi. Hoàng thượng đã nói qua, chức quan lục phẩm ti tân này của Tuệ An nhân chỉ có thể tính là kiêm nhiệm, sau này Tuệ An nhân trở về thôn Đại Hà, cách năm lần bảy lượt hỗ trợ phiên dịch thư từ qua lại là được, không cần chuyên môn làm cái gì hết.”
Trình Loan Loan mừng rỡ, lập tức dập đầu: “Thần lĩnh chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”