Hạ phu nhân bệnh tình nguy kịch 1
Cửa cung đã sáng lên vô số ánh đèn.
Hạ Lăng cầm bức họa trong tay, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt lại sắc bén dừng trên mặt Trình Loan Loan.
Mười ngày trước, hắn nhận được thư do người được Hạ gia dòng phụ an bài ở tỉnh Vân gửi tới, trong thư có nói ở thôn Đại Hà Hồ Châu của tỉnh Vân phát hiện tung tích của nhị thiếu gia.
Mùa thu năm trước hắn ta phái người đuổi theo Hạ Tiêu đến Hồ Châu, bức bách Hạ Tiêu nhảy xuống vực sâu, lúc ấy sống không thấy người, c.h.ế.t không thấy xác, trong lòng hắn ta vẫn luôn bất an.
Thì ra Hạ Tiêu thật sự không chết.
Lúc trước bởi vì Hạ Tiêu đã chết, mà việc người ca ca như hắn ta chạy khắp nơi cầu tình là cảm động vô số người ở kinh thành, phụ thân chỉ còn lại một nhi tử là hắn ta nên đem tất cả tinh hoa đặt lên người hắn ta, hắn ta từ một quan viên Tứ phẩm chỉ có hư danh trở thành trọng thần Chính Tam phẩm, nhìn toàn bộ Đại Vũ những người dưới ba mươi cũng không có ai đạt tới chức Tam phẩm…
Nếu Hạ Tiêu đã trở lại thì chắc chắn là mang theo hận thù và sát ý trở về……
Hạ Lăng mím môi, khóe môi lộ ra mũi nhọn sắc bén.
“Người này… Có chút quen mắt.” Trình Loan Loan nghiêng đầu, hơi suy tư một chút: “Hình như nhìn có chút giống tiểu Hạ đại nhân, là người nào của Hạ gia sao?”
Hạ Lăng lộ ra vẻ mặt đau khổ: “Là… Là đệ đệ ta, mùa thu năm kia hắn trốn khỏi kinh thành, rơi xuống vực mất tích, tất cả mọi người nói hắn đã chết, nhưng ta không tin, vẫn luôn tìm kiếm nơi hắn rơi xuống, ai, cũng không biết đời này có thể tìm được đệ đệ trở về hay không…”
Trong đáy mắt của Trình Loan Loan lộ ra vẻ châm chọc.
Kỹ thuật diễn của Hạ Lăng này thật là tốt, không giành được chức ảnh đế thì quá uổng, nếu không phải nàng đã sớm biết chuyện xấu của Hạ gia thì sợ là đã bị lừa gạt.
Nàng hùa theo thở dài một hơi: “Tiểu Hạ đại nhân xin nén bi thương.”
Hạ Lăng lau mặt, thu hồi bộ dạng đau khổ kia: “Làm Tuệ An nhân chê cười, sắc trời không còn sớm, Tuệ An nhân về nghỉ ngơi sớm, trên đường chú ý an toàn.”
Trình Loan Loan đỡ tay Tề bà tử bước lên xe ngựa, xe ngựa từ từ xuất phát, nàng xốc mang xe lên nhìn về phía Hạ Lăng vẫn còn đứng đó xem bức họa.
Đi một lát là về chỗ ở, Trình Loan Loan gọi Trình Giáp một mình vào thư phòng, chuyện này cần phải thông báo cho Hạ Tiêu, để Hạ Tiêu sớm phòng bị.
Nhưng tai mắt của Hạ Lăng này rất nhiều, nếu đã tới tìm nàng hỏi thăm thì khẳng định là muốn “rút dây động rừng”, bên người nàng hẳn là đã có tai mắt của hắn, chuyện này phải để Trình Giáp đi tìm đồng liêu trước kia, lại phải quanh co khiến cho Thiệu Hoa nghe được nơi ở hiện tại của Hạ Tiêu thì mới có thể thần không biết quỷ không hay mà truyền tin qua đó.
Trình Loan Loan dặn đi dặn lại xong thì mới yên tâm cho Trình Giáp cẩn thận đi làm.
Ngày hôm sau Trình Giáp đã tới báo cáo sự tình đã giải quyết thỏa đáng, bọn họ từ nhỏ lớn lên ở quân doanh nên người nào cũng có biện pháp truyền tin tức, chẳng sợ có người ở phía sau quan sát, cũng có thể thần không biết quỷ không hay truyền tin tức ra ngoài.
Trưa hôm đó, Hạ gia truyền tin nói là đêm qua Hạ phu nhân đột nhiên ho ra máu, bệnh tình nguy kịch, Hạ đại nhân còn đặc biệt tiến cung mời ngự y tới bắt mạch, nói là sống không quá bảy ngày, có thể chuẩn bị lo hậu sự.
Trình Loan Loan không khỏi đổ mồ hôi vì Hạ Tiêu, tin tức này rõ ràng là để dẫn Hạ Tiêu chui đầu vào lưới.
Đồng thời, nàng cũng hoàn toàn không rõ vị Hạ phu nhân này sao phải bắt tay với nhi tử không cùng dòng m.á.u tính toán nhi tử thân sinh đang lưu lạc bên ngoài của mình…
Việc Hạ phu nhân bệnh tình nguy kịch đã ồn ào huyên náo khắp kinh thành.
Lúc Trình Loan Loan ngồi xe ngựa vào cung đàm phán hiệp ước với sứ giả thì nghe được rất nhiều người qua đường đang nói về chuyện của Hạ gia.