Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Người trong kinh thành tới 2
Một đám người đi ra ngoài thì thôn dân phía sau đã sôi nổi đuổi kịp.
Trong mắt thôn dân đã nổi lên sự hưng phấn, chỉ cần là người trong kinh tới thì chính là để thẳng quan cho nương Đại Sơn, lần này nương Đại Sơn chắc sẽ thăng lên Ngũ phẩm, Ngũ phẩm vẫn là An nhân sao, cụ thể gọi là gì bọn họ cũng không biết, một đám dắt díu nhau chạy ra cửa.
Đoàn xe dừng lại trước nhà, đi đầu chính là hai vị lính liên lạc, người ngồi trong chiếc xe ngựa đầu tiên là Minh công công.
Minh công công đỡ tay tiểu thái giám nhảy xuống ngựa, cười nói: “Tuệ An nhân, chúng ta lại gặp mặt.”
Trình Loan Loan cười nói: “Lúc rời kinh ta còn muốn tìm Minh công công nói lời từ biệt, không nghĩ tới Minh công công đã vô thanh vô tức mang người chạy tới thôn Đại Hà, dọc đường tàu xe mệt mỏi hẳn đã rất mệt rồi, có muốn nghỉ ngơi một chút không.”
“Trong nhà của Tuệ An nhân cũng thật là náo nhiệt.” Minh công công nhìn các thôn dân đang vây quanh, sau đó nhìn thấy người mặc quan phục tri phủ và huyện lệnh: “Chúc tri phủ cùng Thẩm huyện lệnh cũng ở đây à, đây không phải là…”
Ánh mắt Minh công công dừng lại trên mặt Hạ Lăng rồi lập tức bị đứng hình.
Người này nhìn rất giống Hạ gia đại thiếu gia, nhưng Hạ gia đại thiếu gia phong độ nho nhõ, khiêm tốn lễ độ, không có khả năng để đầu tóc lộn xộn, xiêm y rách nát, cả người lại toát ra mùi vị ghê tởm như vậy…
“Minh công công tới vừa đúng lúc.” Hạ Lăng trực tiếp mở miệng: “Tuệ An nhân và điêu dân thôn Đại Hà chứa chấp đào phạm, chuyện này Minh công công quản hay mặc kệ?”
“Thật là Hạ đại thiếu gia.” Minh công công vội vàng chắp tay nói: “Nhà ta nghe nói hình như Hạ đại thiếu gia xuôi nam là để cầu y cho Hạ phu nhân, sao lại xuất hiện ở thôn Đại Hà, lại còn biến thành bộ dạng thế này… Còn có, chứa chấp đào phạm là sao, là đào phạm nào?”
Hạ Lăng đã loáng thoáng đoán được Minh công công tới thôn Đại Hà là để tuyên chỉ, dùng ngón chân nghĩ cũng đã biết nội dung trong thánh chỉ là gì.
Cho nên hắn ta cần phải khiến cho độc phụ Tuệ An nhân này không còn đường sống trước khi thánh chỉ được tuyên đọc!
Hắn ta chầm chậm mở miệng: “Là đào phạm hai năm trước đã trốn đi tên là Hạ Tiêu, Minh công công còn nhớ không, hắn hiện tại đang trốn ở thôn Đại Hà!”
Minh công công cả kinh.
Hạ Tiêu chính là Hạ gia nhị thiếu gia, hai năm trước bị điều tra ra đã thư tư qua lại với địch quốc, bị đánh vào địa lao, sau lại chạy trốn, nghe nói là rơi xuống vực mất mạng rồi, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở thôn Đại Hà?
Còn nữa, hai năm trước Hạ đại thiếu gia vì để xin tội cho đệ đệ mà quỳ ở cửa hoàng thành ba ngày ba đêm, cảm động vô số người.
Hiện tại sao lại thấy Hạ đại thiếu gia giống như đang ước người đệ đệ này bị bắt cho xong… Người trước mặt thật sự là Hạ đại thiếu gia mà hắn biết sao?
Hạ Lăng biết hình tượng của mình đều mất hết cả rồi, chỉ là có thể khiến Hạ Tiêu c.h.ế.t đi thì hắn ta có rất nhiều biện pháp xây dựng lại hình tượng công tử ôn nhu.
Hắn ta gằn từng chữ một: “Minh công công, ngươi lại muốn trì hoãn, nếu đào phạm chạy thoát thì sẽ rất khó để tìm nơi hắn ẩn nấp, mau chóng bao vây thôn Đại Hà, lục soát!”
“Nếu Minh công công hạ lệnh lục soát thôn thì mệnh phụ nhất định sẽ phối hợp, nhưng chuyện này cần thiết sao?” Trình Loan Loan nhàn nhạt mở miệng, “Hạ gia nhị thiếu gia là nhân sĩ kinh thành, Ngô đại nhân cũng là người kinh thần, nhưng Ngô đại nhân cũng không biết Hạ nhị thiếu gia, người thôn Đại Hà bọn ta lại còn không biết, sẽ mạo hiểm như vậy để chứa chấp một người không quen biết sao? Hạ đại nhân muốn báo thù cho Hạ Viêm ta có thể hiểu, nhưng cũng không thể bố trí những chuyện giả dối tới đây vu hãm thôn dân vô tội bọn ta a, nhìn qua đã thấy mọi người bị thương thành cái dạng gì rồi…”

Advertisement
';
Advertisement