Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Minh công công quăng phất trần một cái.
Chuyện của Hạ gia ngay cả Hoàng Thượng cũng phát quyết không rõ ràng, một tên thái giám như hắn vẫn đừng nhúng vào thì hơn.
Hắn ho khan một cái mở miệng: “Hạ đại thiếu gia, Tuệ An Nhân, lần này chúng ta tới là mang theo hoàng mệnh, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng phải đem chuyện Hoàng Thượng phân phó làm trước, có phải hay không?”
Hạ Lăng muốn mở miệng nói cái gì đó, Thẩm huyện lệnh liền bước nhanh về phía trước một cái: “Vậy Minh công công mau chóng làm chính sự đi.”
Hắn quá rõ ràng Minh công công đến thôn Đại Hà để làm gì, nhất định là thăng quan cho Tuệ An Nhân, thân phận của Tuệ An Nhân lại tăng một cấp, sức mạnh cũng sẽ nhiều thêm một phần, nghĩ rằng Hạ đại thiếu gia cũng không dám gây sự nữa.
Minh công công gật đầu, tay giơ lên, tiểu thái giám sau lưng lập tức đem thánh chỉ màu vàng đặt ở trên tay hắn.
Hắn hắng giọng một cái, mở miệng nói: “Tuệ An Nhân Triệu Trình thị, tiếp chỉ!”
Vừa mới nói xong, đám người thôn Đại Hà quen thuộc đồng loạt quỳ xuống một mảng lớn, Chúc Tri phủ cùng Thẩm huyện lệnh cũng quỳ xuống, chỉ có Hạ Lăng một mình đứng đấy.
Hắn ta tức giận đến trán cũng bốc khói, thăng quan cho ả tiện phụ này, hắn ta vậy mà cũng phải quỳ xuống, đây quả thực là vô cùng nhục nhã!
Nhưng hắn ta không dám miệt thị hoàng quyền, nhấc áo bào lên, không tình nguyện quỳ xuống.
“Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu viết, Tuệ An Nhân từ thụ phong đến nay, tâm hệ lê dân bách tính, thân ở vị, mưu chính, vì triều đình hiến lực, vì bách tính mưu cầu hạnh phúc và lợi ích, tài năng sớm đã vượt qua lục phẩm An nhân… Cho nên thăng làm tứ phẩm Cung nhân, đặc biệt ban thưởng ngàn lượng hoàng kim, ngàn thớt cẩm tú… Cùng một con dấu của tứ phẩm Cung nhân… Khâm thử!”
Đọc xong thánh chỉ, tất cả người quỳ xuống đều không thể tin.
Đều biết thánh chỉ lần này nhất định là thăng quan, lại không nghĩ rằng, trực tiếp từ Lục phẩm thăng thành tứ phẩm, khoảng cách này làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Hạ Lăng gắt gao siết chặt nắm đấm, hắn ta vừa rồi còn xem thường ả tiện phụ này là lục phẩm, thế nhưng trong nháy mắt, nàng liền thành tứ phẩm Cung nhân, lại thêm chức vị Hồng Lư Tự lục phẩm Ti tân, thân phận của nàng chưa chắc so với chức quan tam phẩm này của hắn thấp một bậc đâu…
Hắn ta bởi vì quá vội bắt Hạ Tiêu, cho nên đi lầm đường, hôm nay xem như thua bởi thôn Đại Hà… Nhưng, còn nhiều thời gian.
“Thần phụ tiếp chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Trình Loan Loan đại hỉ, hai tay nâng quá đỉnh đầu, cung kính nhận lấy thánh chỉ.
Nàng thật sự không nghĩ tới, Hoàng Thượng vậy mà cho nàng bất ngờ thế này… Rõ ràng đã sớm viết thánh chỉ thăng chức cho nàng rồi, nhưng lúc nàng đi yêu cầu ban thưởng còn hào phóng ban thưởng Hoàng Mã Quái, vị hoàng đế này thật sự rất hào phóng, nàng không ngại vì Đại Vũ triều hiến dâng ra càng nhiều ánh sáng và nhiệt độ!
Minh công công cười nói: “Xin hỏi Tuệ Cung Nhân Đại công tử Triệu Cảnh Hành có đó không?”
Lúc hắn nói Triệu Cảnh Hành, Trình Loan Loan nhất thời còn chưa kịp phản ứng, bởi vì lão đại luôn ở trong thôn, cho nên luôn là gọi Đại Sơn, căn bản cũng không có cơ hội dùng đến cái tên Triệu Cảnh Hành.
Triệu Đại Sơn lập tức ngẩng đầu: “Có thảo dân.”
Minh công công lại đưa tay, tiểu thái giám sau lưng lại đem một cái thánh chỉ đặt ở trên tay hắn.
“Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu viết, huyện Bình An, thôn Đại Hà, nhân sĩ Triệu Cảnh Hành, biết rõ tập tính của bông vải, hỗ trợ mở rộng bông vải, giúp bách tính triều Đại Vũ tránh được nỗi khổ mùa đông… Trẫm nghe Triệu Cảnh Hành phẩm tính đôn hậu, am hiểu nông sự, đặc biệt phong làm Thất phẩm Chưởng Miên Lệnh Sử, ban thưởng quan phục mũ quan, khâm thử!”
Triệu Đại Sơn bỗng nhiên ngẩng đầu.
Bờ môi chầm chậm mở ra, còn đưa tay chà tai.
Hắn tưởng rằng mình nghe lầm.
Minh công công cười nói: “Triệu Lệnh Sử, còn đứng ngây đó làm gì, tiếp chỉ đi.”
“Ta, ta…” Triệu Đại Sơn lập tức lắp ba lắp bắp, “Ta cái gì cũng không biết, đảm đương không nổi Chưởng Miên Lệnh Sử…”
“Ngươi hài tử này nói mê sảng gì vậy!” Triệu lão thái thái vỗ một cái vào ót chất nhi, “Toàn bộ Hồ Châu cũng chỉ có ngươi trồng bông tốt nhất, sản lượng một mẫu là cao nhất, nếu như ngươi đảm đương không nổi, xin hỏi ai gánh nổi?”
Nói xong, lão nhân gia bà nhìn về phía Minh công công, “Người trong thôn chúng ta chưa thấy qua việc đời, để công công chế giễu.”
Triệu Đại Sơn nhìn thoáng qua mẫu thân của mình, thấy mẫu thân gật đầu, hắn lúc này mới quỳ gối bò qua, tất cung tất kính tiếp nhận thánh chỉ, đầu đập phanh phanh trên mặt đất: “Tạ Hoàng Thượng, Tạ Minh công công, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

Advertisement
';
Advertisement