Tiệc chiêu đãi người dân huyện Bình An 2
Cả huyện Bình An cũng sôi trào.
“Trời ạ, Huyện lệnh đại nhân của chúng ta thăng quan, một tháng sau phải đến kinh thành, có phải sẽ không được nhìn thấy Huyện lệnh đại nhân nữa không?”
“Cho nên Huyện lệnh đại nhân mới mời dân chúng bình dân chúng ta đến dự tiệc thăng quan, đại nhân luyến tiếc chúng ta, chúng ta cũng luyến tiếc đại nhân. Nhớ năm xưa nhi tử của ta bị bọn buôn người bắt cóc, ta đến báo án, nếu không phải Huyện lệnh đại nhân phát động tất cả mọi người cùng tìm thì sao nhi tử của ta lại có cuộc sống tốt đẹp như bây giờ.”
“Huyện lệnh đại nhân thăng chức lên hàng ngũ phẩm, Tuệ An nhân thăng chức lên hàng tứ phẩm. Chao ôi, không thể không nói Tuệ An nhân thật sự quá lợi hại, tốc độ thăng quan đúng là không ai bằng.”
“Bây giờ nên gọi là Tuệ Cung nhân, mệnh phụ triều đình tứ phẩm, thân phận còn cao quý hơn cả Tri phủ đại nhân nữa đấy.”
“Ta phải nhanh chóng trở về chuẩn bị quà mừng, ngày mai đến thôn Đại Hà uống rượu….”
“….”
Thôn Đại Hà bận rộn suốt một đêm, huyện Bình An cũng sôi trào một đêm.
Trời còn chưa sáng, người trong thành và người ở các thôn khác đều mang theo quà mừng đến thôn Đại Hà chúc mừng.
Quà mừng của dân chúng bình thường đều rất đơn giản, không có gì ngoài mười mấy cái trứng gà, vài thước vải lẻ, y phục giày dép tự may, một con gà một con vịt…. Ít nhiều gì cũng đều thể hiện tấm lòng.
Khi người ngoài thôn bước vào trong thôn, nhìn thấy rất nhiều phụ nhân bà tử đều quấn băng gạc trên người nhưng vẫn nhanh nhẹn làm việc, không khỏi cảm thấy hơi kinh ngạc.
Lúc này, một vài nhân sĩ biết rõ sự tình liền tiết lộ một số chi tiết.
“Đúng lúc ngày đó ta ở thôn Đại Hà ngắm hoa, vừa khéo nhìn thấy một vị Hạ đại nhân từ kinh thành tới đang gây sự trong thôn, nhóm thôn dân bị thương này đều là do Hạ đại nhân gây ra, người nào người nấy đều bị thương rất nặng.”
“Đúng, ta cũng thấy, Hạ đại nhân kia rất kiêu ngạo, vậy mà lại tìm đến gây phiền toái cho Tuệ An nhân, cũng may thánh chỉ tới đúng lúc, bằng không chỉ sợ thôn Đại Hà sẽ gặp phải kiếp nạn.”
“Nhìn xem, bởi vì thôn Đại Hà có đến mấy người thăng quan, nhóm thôn dân gặp được chuyện vui tinh thần sảng khoái nên dù trên người đang có thương tích vẫn làm việc chăm chỉ như vậy.”
“Vậy chúng ta cũng nhanh chóng đến phụ giúp đi….”
Những người ngoài thôn để quà mừng xuống rồi cũng gia nhập đội ngũ làm việc.
Mà những thôn dân thoạt nhìn bị thương rất nặng đều bị ép buộc dìu sang bên cạnh nghỉ ngơi.
Những người bị thương, dẫn đầu là Triệu nhị gia và Chu lão bà đều rất bất đắc dĩ. Bởi vì Minh công công còn ở đây, vả lại hôm nay nhân sĩ ở khắp mọi nơi đều đến chúc mừng nên đương nhiên cũng sẽ biết được chuyện xảy ra ở thôn Đại Hà. Bọn họ vốn bị thương rất nặng, nếu bình phục chỉ trong một đêm thì đến lúc đó có trăm cái mồm cũng không thể nói rõ….
Lúc những người ngoài thôn đến giúp đỡ, nhìn thấy các món ăn thì đều khiếp sợ đến cực điểm.
Tuy rằng trong phòng bếp có rất nhiều rau dưa, rau dại, rau khô nhưng phần lớn là gà vịt cá thịt, tất cả gà vịt được luộc nguyên con trong nồi, cá nhìn rất lớn, thịt là thịt heo và thịt dê, từng miếng thịt to được cắt ra, để trong từng chiếc tô lớn, thậm chí còn vương ra ngoài, còn chưa nấu chín đã khiến người ta thèm nhỏ dãi….
Triệu lão thái thái đi vào: “Tất cả mọi người nhanh nhẹn lên nào, thời gian không còn sớm, phải nhanh chóng cho mấy món ăn cần nấu lâu vào nồi….”
Lúc nhóm phụ nhân đang bận rộn thì các nam nhân cũng tụ tập ở cửa từ đường Triệu gia.
Từ đường Triệu gia rất ít khi tế tổ tế bái một cách chính thức nhưng lần này xảy ra việc lớn cho nên mới mở từ đường.
Triệu Đại Sơn là huyết mạch của Triệu gia nên đến để cúng bái tổ tiên, Trình Loan Loan cũng không cảm thấy chuyện này có liên quan gì đến mình nhưng vẫn bị buộc phải đến đây.
Trình Loan Loan: “….”
Quỳ lạy hoàng đế cũng không sao nhưng nàng thật sự chưa bao giờ nghĩ đến việc quỳ lạy tổ tiên.
Nhưng nhiều người tha thiết nhìn nàng như vậy, nếu nàng không thuận theo thì chẳng khác nào phụ lòng tốt của mọi người. Vì thế nàng chỉ có thể giống như một con rối gỗ, bị đưa vào cửa từ đường với Triệu Đại Sơn.
Triệu lý chính cũng là tộc trưởng của Triệu gia, phụ trách chủ trì nghi thức tế tổ.
“Tộc Triệu thị ta, đúng lúc hưng thịnh, phồn vinh hưng vượng, lòng đầy xúc động….”
“Tổ tiên đức hạnh, phất cao gió lớn, khích lệ con cháu, hăng hái phấn đấu….”
“Lạy thứ nhất, cầu phúc cho con cháu trong tộc….”
“Lạy thứ hai….”