“Vẫn như năm ngoái, công quỹ thu vào trong thôn bao gồm ba phần, khi ta tính sổ sách cùng với Thiết Trụ, đã trừ đi tất cả phí tổn, con số kế tiếp đều là lợi nhuận ròng.”
“Thứ nhất, cho thuê chợ phiên, năm nay xây dựng rất nhiều nhà kho, thu nhập rất khả quan, tổng thu nhập một năm nay là bốn trăm năm mươi bảy hai lượng.”
“Thứ hai là thu nhập kinh doanh khách điếm, bởi vì thương nhân đến thôn ngày càng nhiều, tháng sáu tháng bảy năm nay, khách điếm cũng trải qua một lần điều chỉnh, mở rộng gấp ba, tổng thu nhập một năm của khách điếm là một ngàn sáu trăm sáu mươi mốt lượng.”
“Thứ ba là thu nhập du lịch, mọi hẳn cũng biết rõ thôn Đại Hà trồng hoa được chào đón cỡ nào, quanh năm du khách đến không ngừng, tiền lời tất nhiên cũng cực kỳ khả quan, tổng thu nhập một năm nay ba nghìn bảy trăm chín mươi tám lượng.”
“Ba mục thu nhập tổng cộng là năm nghìn chín trăm mười sáu lượng.”
Sau khi Từ Côn một hơi nói hết, những người có mặt ở đây đầu tiên là im lặng, ngay sau đó, phát ra tiếng nghị luận rõ to.
“Ta còn nhớ rõ năm ngoái, thu nhập nửa năm là một ngàn bảy tám trăm lượng bạc gì đó, năm nay vậy mà lại gần sáu ngàn lượng bạc.”
“Ông trời ơi, sáu ngàn lượng bạc, cái này là bao nhiêu tiền chứ, ta sống lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua nhiều tiền như thế.”
“Ai nói không phải chứ? Thật không ngờ tới phiên chợ thưởng hoa gì đó của thôn chúng ta vậy mà lại kiếm được nhiều tiền như thế.”
“Vậy năm nay có phải chúng ta sẽ được chia hoa hồng hay không?”
“…”
Đang bàn tán sôi nổi thì mọi người thấy Triệu Thiết Trụ dẫn theo vài người đi tới, cứ hai người cùng khiêng một chiếc thùng rất lớn.
Hơn mười chiếc thùng lớn được nâng lên đặt ở trên bàn, vô cùng khiến người khác chú ý.
Triệu Thiết Trụ đứng ở vị trí trung tâm, ho khan một cái nói: “Giao thừa sắp đến rồi, vì để cho mỗi hộ trong thôn Đại Hà chúng ta ăn tết thật đầy đủ, trong thôn quyết định tiến hành chia hoa hồng lần đầu tiên, những người có tên được gọi lên ký giấy đồng ý nhận tiền… Khụ khụ, mọi người đừng nói nữa, im lặng, trời rất lạnh, nhanh phát tiền xong, mọi người có thể nhanh chóng trở về nhà nữa, đúng không?”
Người trong thôn làm sao còn có thể cảm nhận được cái lạnh nữa, một đám người kích động đến huyết mạch sôi trào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào những chiếc rương lớn kia.
Triệu huyện thừa cười ha hả nói: “Như vậy, kế tiếp, xin mời Tuệ Cung Nhân của thôn Đại Hà chúng ta bước lên phía trước phát tiền cho mọi người.”
Mọi người lập tức vỗ tay, tự nhiên nhường đường, nhìn Trình Loan Loan bước lên trên đài.
Trình Loan Loan quấn chặt áo choàng, cất bước đi lên, đưa tay mở chiếc rương đầu tiên, bên trong chứa đầy tiền đồng, được xâu lại với nhau thành một lượng bạc, cầm trên tay nặng trịch.
Triệu Thiết Trụ cầm danh sách trong tay, lớn tiếng nói: “Chu bà bà vốn ban đầu là năm mươi lượng bạc, chia hoa hồng tám mươi lượng.”
Trên mặt Chu lão bà tràn đầy vẻ không thể tin được, bà vừa tự mình tính toán nửa ngày, tính hơn nửa ngày cũng tính không ra, ước chừng cũng chỉ được bốn năm mươi lượng gì đó, lại không ngờ cuối cùng lại đạt tới tám mươi lượng, vậy mà có thể thu hồi vốn nhanh như vậy, hơn nữa số tiền này còn có thể kiếm được hàng năm, càng về sau sẽ càng nhiều hơn nữa…Phần mộ tổ tiên nhà lão Chu bọn họ bốc lên khói xanh rồi.
Lão nhân gia bà đẩy tôn tử của mình lên: “Hổ Tử, còn không mau đi lên lĩnh tiền.”
Chu Hổ Tử gật đầu, dưới ánh mắt hâm mộ của tất cả mọi người, đi lên đài, vươn ngón tay cái ấn vào nghiên mực đóng dấu đồng ý, sau đó đi nhận tám mươi lượng bạc.
“Ngôn chưởng quỹ tiền vốn ban đầu là sáu mươi lượng bạc, chia hoa hồng được chín mươi sáu lượng.”
“Triệu đại gia tiền vốn ban đầu là hai mươi lượng bạc, chia hoa hồng ba mươi hai lượng.”
“…”
Mọi người trong thôn lần lượt được gọi tên, cả đám đều mang nét mặt hồng hào lên đài.
Lúc trước khi góp vốn, người trong thôn góp vốn ban đầu ít nhất là nửa lạng bạc, với nửa lạng bạc lúc trước thì bây giờ có thể nhận được hoa hồng gần một lạng bạc.
Còn những người “lưu dân” lúc trước không tham gia góp vốn, mặc dù không đóng góp tiền nhưng có đóng góp công sức, quy khổ lực thành sức lao động ban đầu, cũng có thể nhận được năm, sáu trăm văn tiền.
Thôn Đại Hà lần đầu tiên chia hoa hồng, toàn bộ người trong thôn ai cũng được chia, ai nấy đều vui mừng.
Có những người mới trú lại thôn Đại Hà không có tư cách chia hoa hồng, ghen tị hâm mộ đến đỏ cả mắt.