Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Nhà lão Triệu có thể nói là việc vui đến liên tục.
Đầu tiên là làm hỉ tam tửu cho nhi tử của Triệu Đại Vượng và Vương Đại Mạch, sau đó sắp xếp chuyện hôn sự cho Xuân Hoa và A Phúc.
Ba nhân khẩu Thẩm gia đã đi kinh thành, A Phúc ở huyện Bình An có thể nói là một thân một mình, nhưng mà Thẩm lão phu nhân để lại cho hắn một cái viện.
Viện này ở trên đường lớn của huyện Bình An, phía trước có thể kinh doanh buôn bán, phía sau có mấy gian sương phòng, cho dù sinh bốn năm hài tử cũng có thể ở đủ.
Sau khi A Phúc từ kinh thành trở về, đã cùng với Triệu lão đầu tử hùn vốn mở một cửa hàng thợ mộc, tay nghề của hai người rất khá, sau khi mở ra, công việc kinh doanh dần ổn định, để tập trung chuẩn bị cho hôn sự, A Phúc cũng thuê một học đồ khoảng mười hai tuổi đến hỗ trợ.
Hôn sự của hai người được tổ chức ngay trong đình viện này, rất nhiều người trong thôn đến ăn tiệc cưới.
Hỉ yến lần này là do Trình Phóng làm đầu bếp, nàng đã làm việc ở phòng bếp Đại Hà Yến hơn một năm, những thứ nên học cũng đã học xong rồi, dần dần có thể tự mình đảm nhận.
Về sau Xuân Hoa mang thai sinh con, cửa hàng chính Đại Hà Yến bên này cũng cần nàng tới hỗ trợ, mà Ngụy Hồng Diễm thì sẽ làm trợ thủ cho nàng.
Người trong thôn đang ngồi trong sân ăn tiệc, tốp năm tốp ba cùng tán gẫu.
“Tay nghề của Trình Phóng thật không tệ, so với nàng dâu Đại Sơn làm cũng không có gì khác biệt mấy.”
“Không thể không nói, sau khi Trình Phóng rời khỏi Từ gia, dáng vẻ này càng ngày càng phát triển, năm nay nàng hai mươi mốt rồi thì phải, còn có thể gả đi được hay không?”
“Không phải nàng ta khắc phu à, cũng không có mấy người dám cưới nàng ta vào cửa, nghe nói trước kia nàng ta còn theo Hạ sư phụ học võ, nam nhân không quản thúc nổi nàng ta đâu.”
“Phỏng chừng cả đời này không gả được mất, sắp thành bà cô lỡ thì rồi.”
Nghe người trong thôn nghị luận như vậy, Trình Loan Loan nhịn không được mở miệng nói: “Nữ nhân cũng không nhất định phải lập gia đình mới tốt, bản thân có bản lĩnh kiếm tiền, cả đời thong thả cũng không phải không được.”
Tuy nói Trình Loan Loan có địa vị ở chỗ này nhưng có không ít phụ nhân, bà tử vẫn sẽ đưa ra ý kiến phản đối của mình.
“Có tiền là tốt nhưng già rồi bên người không có người náo nhiệt, tư vị kia cũng không dễ chịu gì.”
“Nương Đại Sơn ngươi có bốn đứa con, ngươi không biết không có con khổ sở như thế nào đâu. Bây giờ Trình Phóng lợi hại, đợi đến khi nàng ta ba bốn mươi tuổi, nàng ta nhất định sẽ hâm mộ người khác.”
“Nữ nhân vẫn là gả chồng sinh con mới là viên mãn…”
Trình Loan Loan hơi hé môi nhưng không nói thêm gì nữa.
Náng lấy quan niệm hiện đại đi thuyết phục cổ nhân, đây không phải là làm bừa bãi hay sao.
Ở thời đại này, không có hưu bổng, không có viện dưỡng lão, không có chính sách, chốn về của nữ nhân chính là lập gia đình, điều đó không thể nghi ngờ gì nữa.
Nàng nghĩ tới các nha hoàn trong viện của mình, tuổi tác của các nàng cũng dần dần lớn, có phải cũng nên tìm chốn về cho các nha hoàn ấy hay không?
Sau khi ăn tiệc rượu ở huyện Bình An trở về, Trình Loan Loan bèn cùng Tề bà tử hàn huyên chuyện này.
“Cung nữ trong cung đều tròn hai mươi lăm tuổi mới được thả ra ngoài lập gia đình, nếu có nữ tử không muốn lập gia đình thì sẽ ở lại trong cung làm ma ma.” Tề bà tử mở miệng nói: “Cũng giống như loại bà tử nhưng bọn ta đây, khi còn trẻ gặp phải một số chuyện cho nên mới lựa chọn tự mình bươn chải. Đám người Ngưng Lam các nàng đều là tiểu cô nương như hoa, có thể gả đi thì tốt nhất, nếu không gả đi được cũng không sao, đi làm cung nhân cũng sẽ không chịu khổ.”
Trình Loan Loan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ.
Những nha hoàn ở các thế gia hoặc là tới tuổi được thả đi hoặc là phân cho quản sự, gã sai vặt trong nhà.
Mấy nha đầu này có dáng vẻ như hoa như ngọc, nếu như cứ thả ra như vậy sẽ bị một số tên có lòng dạ không tốt nhớ thương, cho nên nàng chỉ có thể cẩn thận tìm mối hôn sự xứng với bọn họ…Kể từ đó, tuy rằng nhóm nha hoàn này đã xuất giá nhưng cũng có thể ở lại bên người nàng làm việc, như vậy không cần phải mua người mới vào nhà nữa.
Chuyện này Trình Loan Loan đặt ở trong lòng, cần phải chậm rãi tìm kiếm.
Cuối tháng giêng, thôn Đại Hà nghênh đón một sự kiện trọng đại nhất từ trước đến nay— thôn Đại Hà chính thức được đặt tên là trấn Đại Hà.
Tri phủ Hồ Châu Chúc đại nhân, tân huyện lệnh huyện Bình An – Ngụy Đại nhân, các huyện lệnh ở vùng phụ cận, còn có Lâm đại nhân, Cát đại nhân… đều đến chúc mừng.

Advertisement
';
Advertisement