Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Qua buổi trưa thì Trình Loan Loan đi đến vườn hoa một chuyến.
Vườn hoa bên này đã được xây dựng càng ngày càng hoàn thiện, các loại hoa đã lần lượt nở ra, trong đó còn có hòn non bộ, đình hóng mát, còn có suối nước chảy róc rách, phong cảnh vô cùng đẹp đẽ mỹ lệ.
Trình Viên Viên cẩn thận tưới nước bắt sâu, cả người đều vùi vào trong vườn hoa, tuy rằng nàng ấy bị phơi đen nhưng trên người lại toát ra khí chất của những năm tháng tĩnh lặng bình yên.
Thật ra muốn biết một người sống có tốt không thì từ khí chất người đó toát ra là có thể nhìn ra được.
Trình Loan Loan lần nữa cảm thấy lúc trước để đại tỷ ly hôn với tên nam nhân cặn bã kia là một quyết định vô cùng đúng đắn.
“Loan Loan, sao muội lại tới đây?” Trình Viên Viên đứng dậy, lau một đầu đầy mồ hôi: “Muội mệt mỏi một thời gian dài như vậy, sao không ngủ nhiều thêm một chút.”
“Đại tỷ, chúng ta ngồi một lát đi.” Trình Loan Loan ôm cánh tay của nàng ấy kéo tới đình hóng gió: “Ta tới là muốn nói với đại tỷ một chuyện quan trọng.”
Trình Viên Viên nghiêm túc lắng nghe.
“Nam Dương bên kia xảy ra lũ lụt, cây nông nghiệp đều đã bị phá hoại hết, chờ sau khi yên ổn lại thì đã qua mùa trồng cây lương thực, cho nên muội nghĩ sẽ để cho bọn họ trồng hoa.” Trình Loan Loan uống một ngụm trà tiếp tục nói: “Nói đến trồng hoa đại tỷ đứng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất, ta muốn đại tỷ dành một chút thời gian đến Nam Dương dạy cho những nông hộ ở đó cách trồng hoa lan và hoa cúc.”
Trình Viên Viên chuyên môn phụ trách việc cung cấp cánh hoa nên tất nhiên cũng biết số lượng hoa hiện tại không đủ dùng, không chỉ để cho du khách tham quan mà còn phải kịp thời hái xuống để cung cấp cho phường sản xuất sản phẩm dưỡng da, một mùa hoa đào cũng không ra được bao nhiêu thành phẩm, vườn hoa cần phải được nhanh chóng mở rộng, nhưng nàng ấy không nghĩ tới Loan Loan lại muốn mở rộng vườn hoa ở một nơi xa xôi như vậy.
Nàng ấy nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói: “Ta đi một chuyến tất nhiên là không thành vấn đề, nhưng Nam Dương cách nơi này xa như vậy, chờ sau khi hoa nở rồi vận chuyển đến trấn Đại Hà để xử lý thì hoa đều héo cả rồi, cái này có ảnh hưởng tới…”
“Chuyện này đại tỷ không cần phải lo lắng.” Trình Loan Loan cười nói: “Đại tỷ bàn giao chuyện của vườn hoa một chút, khoảng nửa tháng sau thì đại tỷ mang nhánh hoa non tới Nam Dương đi.”
Sau khi nói chuyện xong với Trình Viên Viên thì nàng cho người mời Tiền lão gia tử tới.
Tuy nhiên buổi chiều Tiền lão gia tử đã lên tỉnh thành, qua ngày hôm sau mới nhanh chóng trở về, vừa đến nhà thì đã nhanh chân chạy tới trấn Đại Hà.
Hai người nói sơ qua một chút về tình hình của Nam Dương xong thì mới bắt đầu nói tới chuyện chính.
“Tiền lão không phải vẫn luôn cảm thấy sản lượng của phường cam du này rất ít sao?” Trình Loan Loan cười nói: “Tuy rằng hiện tại đã xây thêm phường mới nhưng vẫn ở trong tình trạng cung không đủ cầu, nguyên nhân chủ yếu là do nguyên vật liệu có giới hạn, vì thế ta đang dự định mở rộng vườn hoa ở huyện Khánh An của Nam Dương, chỉ là khoảng cách giữa Nam Dương và nơi này của chúng ta quá xa, hoa vừa thu hoạch xong mang đến đây thì chắc chắn sẽ bị hao hụt số lượng lớn… Ta nghĩ có thể xây dựng một phường gia công hoa tươi ở huyện Khánh An hay không, lấy hoa thu hoạch được sản xuất thành bán thành phẩm, sau đó lại vận chuyển đến trấn Đại Hà để xử lý công đoạn cuối cùng, làm như thế có được không?”
Đôi mắt Tiền lão gia tử sáng ngời: “Cái ý tưởng này của Cung nhân thật sự rất tốt, chỉ cần có thể gia tăng số lượng hoa tươi cung ứng lên thì sản lượng mỗi ngày đạt một ngàn bình không phải là vấn đề gì lớn, chuyện xây dựng phường gia công cứ để lão đây đi làm đi, vừa lúc Tiền gia cũng có làm kinh doanh ở Nam Dương, có thể trực tiếp điều người đi làm chuyện này.”
Trình Loan Loan chính là đang chờ những lời này của ông, Tiền gia làm buôn bán ở khắp nơi nên ở đâu cũng có nhân mạch, để Tiền lão gia tử phụ trách chuyện này thì không còn gì tốt bằng.
Sau khi dặn dò xong chuyện trồng hoa thì Trình Loan Loan cho Trình Giáp đánh xe đi tới huyện nha của huyện Bình An
Ngụy huyện lệnh chạy ra nghênh đón vô cùng cung kính: “Gặp qua Tuệ Cung nhân, Tuệ Cung nhân có thể bình an trở về thì đúng là phúc khí của huyện Bình An chúng ta, mời vào bên trong, người đâu, dâng trà cho Tuệ Cung nhân.”

Advertisement
';
Advertisement