Sau khi chuyện này được lan truyền ra thì Vương gia đôn cũng không cam lòng yếu thế.
Bọn họ là người gia nhập trấn Đại Hà đầu tiên, hiện giờ trấn Đại Hà muốn làm chuyện lớn thì Vương gia đôn làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn.
Vì thế, Vương lý chính triệu tập toàn bộ người trong thôn mở họp, chủ đề hội nghị cũng giống như trấn Đại Hà, chính là kêu gọi quyên bạc để xây dựng kênh đào, lúc đầu các thôn dân còn không quá nguyện ý nhưng Vương lý chính giải thích thấu tình đạt lý, hơn nữa lại bị sự giàu có của trấn Đại Hà kích thích nên thôn dân của Vương gia đôn cũng sôi nổi quyên bạc.
Bất quá Vương gia đôn nghèo hơn một chút, dân cư cũng ít một chút, quyên góp toàn thôn cộng lại chưa đến được con số hai trăm lượng.
Số bạc này cũng được Vương lý chính thành kính đưa đến huyện nha.
Có Vương gia đôn đi đầu nên các thôn trấn lân cận cũng bắt đầu quyên góp, nhiều thì có hơn một trăm lượng, chậm thì hơn hai mươi lượng, mặc kệ nhiều hay ít, chỉ cần có lòng là được rồi.
Ngụy huyện lệnh ở huyện Bình An cảm động không biết nói gì cho tốt.
Lúc trước hắn bị sung quân đến một huyện thành hẻo lánh ở Hồ Châu làm một Thất phẩm huyện lệnh, trong lòng hắn thật sự không tình nguyện, có câu nói nói rất đúng, ở nơi thâm sơn cùng cốc sinh ra điêu dân, hắn sợ bản thân mình không trấn áp được đám dân chúng này, hắn sợ mình ngồi ở vị trí này mấy chục năm cũng không thể nào lên chức được… Nhưng hiện tại những bá tánh này lại không hề miễn cưỡng mà đem tiền bạc mình cực khổ tích cóp được đưa đến huyện nha thì hắn đã biết trước kia là mình quá hẹp hòi.
Dân chúng nơi này tuy rằng cũng có tư tâm của mình, ngày thường cũng xảy ra các vụ án lông gà vỏ tỏi nhưng khi xảy ra chuyện lớn thì bọn họ có thể nối lại thành một sợi dây thừng, bởi vì bọn họ đều dốc toàn lực cho cùng một mục tiêu nên thôn Đại Hà mới có thể biến thành trấn Đại Hà, cuộc sống mới có thể càng ngày càng tốt lên.
Dân chúng đều có đã có thể nỗ lực như vậy thì huyện lệnh như hắn cũng phải tích cực lên.
Cho dù là một lượng bạc, một văn tiền thì hắn cũng phải nỗ lực kêu gọi, bỏ ra sức lực của mình vì sự phát triển của huyện Bình An.
Huyện Bình An tiến hành quyên bạc hừng hực khí thế, Tiền lão gia tử cầm đầu nhóm thương nhân cũng sôi nổi quyên bạc, huyện Bình An, huyện Hà Khẩu, huyện Phượng Hoàng, huyện Bạch Vân… Thương nhân tám huyện phụ cận đều tình nguyện bỏ ra thành ý của mình, nhiều thì ngàn lượng bạc, ít thì trăm lượng bạc, số lượng bạc quyên góp được càng ngày càng nhiều lên.
“Tính tới thời điểm trước mắt thì các thôn trấn trực thuộc huyện Bình An đã quyên góp được tổng cộng năm ngàn lượng bạc, Tiền lão gia tử quyên tặng tám ngàn lượng bạc, Tào lão đại quyên tặng sáu ngàn lượng bạc, Vương viên ngoại quyên tặng hai ngàn lượng bạc, Chu chưởng quầy quyên tặng một ngàn lượng bạc, Lý chưởng quầy quyên tặng năm trăm lượng bạc…” Ngôn chưởng quầy đọc qua số liệu quyên góp một lần: “Tổng cộng được bốn vạn năm ngàn ba trăm hai mươi bảy lượng.”
Trình Loan Loan gật đầu, tài chính cho giai đoạn một và giai đoạn hai đã tạm ổn rồi, chủ yếu là mười vạn lượng bạc của giai đoạn ba, đây là chuyện rất khó giải quyết.
Thương nhân ở khu vực Hồ Châu đều đã quyên góp, nếu lại tiếp tục kêu gọi quyên góp nữa thì không được… Đặc biệt là Tiền lão cùng Tào Đức Phúc, hai người này căn bản không phải là người của huyện Bình An, hoàn toàn là nhìn vào mặt mũi của nàng mới có thể quyên nhiều bạc như vậy, không thể khiến cho bọn họ cảm thấy bất bình.
Tuy rằng nàng vẫn luôn tự mình kiếm bạc nhưng vẫn phải song song tiêu bạc, đặc biệt là việc thăng cấp không gian tốn rất nhiều tài lực, tư khố của nàng cũng chỉ có khoảng ba, bốn vạn lượng, cứ cho là muốn bổ sung vào chỗ thiếu này thì cũng không đủ, vả lại nàng cũng không hào phóng như vậy.
Tay nàng chỉ chậm rãi gõ lên bàn, đầu óc thì lại đang bay đến nơi nào.
Ngôn chưởng quầy đứng bên cạnh lẳng lặng chờ nàng sai bảo.
Hắn biết biện pháp Cung nhân nghĩ ra được sẽ không khiến người ta thất vọng, hắn chỉ việc chấp hành là được.
Đúng lúc này, Triệu huyện thừa đi từ cửa vào cười ha hả: “Chợ mới của trấn Đại Hà đã xây dựng xong rồi, nương Đại Sơn có muốn đi xem một chút không?”
Lồng n.g.ự.c Trình Loan Loan khẽ động, vội vàng đứng dậy đi xem.