Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Tịch Cơ Quốc tự biên tự diễn 1
Ngày đầu tiên Tôm càng Dương Châu khai trương đã khiến toàn thành đổ lửa.
Nơi phồn hoa giàu có chưa bao giờ thiếu kẻ có tiền, nghe nói thành Dương Châu xuất hiện mỹ thực hiếm thấy, hơn nữa là giống loài mới do sứ thần ngoại quốc tiến cống cho Đại Vũ, được Tuệ Cung nhân nhân giống ra sau đó mang chế biến thành những món ăn vô cùng ngon miệng, những kẻ có tiền đó làm sao mà ngồi yên được, một đám nhanh chân chạy tới tửu lâu chiếm phần.
Sáu lượng bạc một phần tôm càng, một ngày chỉ bán ra một trăm phần, cơ bản đã bán hết trong vòng một buổi sáng, buổi chiều nếu khách nhân còn muốn ăn món này thì phải trả cái giá gấp đôi.
Những kẻ có tiền kia cũng đã tới đây rồi, làm sao lại luyến tiếc chút bạc đó chứ.
“Tôm càng này quả nhiên là mỹ vị, ăn một miếng tôm càng, uống một ngụm rượu ngon, quả thực là đang hưởng thụ cuộc sống nhân gian.”
“Nước canh dưa chuột cũng vô cùng ngọt và thanh, thật sự là quá ngon, đáng tiếc, một phần tôm càng này quá ít, mỗi người ăn còn không được tới hai con.”
“Không ăn đủ vậy thì gọi thêm một phần, sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai còn không biết kiếm tôm đâu ra để mà ăn.”
“…”
Tôm càng chỉ cung cấp có khoản hai ngàn cân, cứ cho là chọn hình thức tiêu thụ có số lượng giới hạn, nhưng chỉ khoản sáu, bảy ngày là cũng đã bán hết sạch sành sanh.
Lúc tôm càng đã bán sạch sẽ ở Dương Châu thì tôm càng Trình Loan Loan cũng sai người mang đến kinh thành cũng đã tới.
Hoàng cung nguy nga nghiêm ngặt, vô số cấm vệ quân gác ở cửa cung.
Người vận chuyển tôm càng đưa lệnh bài và sổ con sau đó đứng ở cửa cung cực khổ chờ đợi.
Bây giờ mới chỉ là thời điểm hạ triều, hoàng đế Đại Vũ ở Ngự Thư Phòng thảo luận chính sự với vài vị cận thần, việc đang được mang ra thảo luận chính là chuyện của Tịch Cơ Quốc.
Nguyên nhân là do thương nhân của Tịch Cơ Quốc kinh doanh ở biên cảnh Đại Vũ, hai bên bởi vì một chút việc nhỏ nổi lên tranh chấp, thương nhân Tịch Cơ Quốc cảm thấy bọn họ bị kỳ thị nên tụ lại gây náo loạn, kết quả bị dân chúng ở biên cảnh đoàn kết lại đánh c.h.ế.t ba người… Có ba người Tịch Cơ Quốc c.h.ế.t ở biên cảnh Đại Vũ, cái này phải tìm biện pháp thích hợp giải thích cho sứ thần của Tịch Cơ Quốc…
Hạ Hãn Hải chắp tay nói: “Lần này Tịch Cơ Quốc đến đây bất quả là muốn được ban thưởng nhiều hơn một chút, cho bọn họ chút đồ sứ, tơ lụa, muối, thiết thì việc này coi như cho qua rồi.”
“Không thể.” Lâm thái phó lắc đầu: “Rõ ràng là thương nhân Tịch Cơ Quốc kéo bè kéo phái gây náo loạn, trong trận hỗn chiến mới c.h.ế.t mất ba người, biết đâu được là Tịch Cơ Quốc tự biên tự diễn, cố ý vu oan? Tịch Cơ Quốc là một nơi nhỏ bé chật hẹp, mạng người không đáng giá tiền, món thiếu nhất chính là tài nguyên, đây là mưu toan lấy ba mạng người hèn mọn để đổi lấy vật tư của Đại Vũ ta, tuyệt đối không thể để cho bọn họ đạt được ý nguyện.”
“Tịch Cơ Quốc một bụng đầy âm mưu quỷ kế, nói không chừng thật sự đang cố ý vu oan.” Chương đại nhân chắp tay: “Hoàng Thượng còn nhớ rõ đầu năm Tuệ Cung nhân có nói, những giống loài mới mà Tịch Cơ Quốc tiến cống tuyệt đại đa số đều sẽ làm ảnh hưởng tới sản lượng nông nghiệp nước ta, tâm tư của Tịch Cơ Quốc đã rõ như ban ngày, mong hoàng thượng mau chóng nghĩ ra đối sách.”
Hoàng đế ngồi ở trên long ỷ, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.
Từ sau khi biết được Tịch Cơ Quốc mưu toan lợi dụng giống loài mới để xâm lấn Đại Vũ thì hắn đã sinh ra tâm tư muốn bóp c.h.ế.t ý nghĩ này của Tịch Cơ Quốc.
Nhưng Tịch Cơ Quốc lại là nước chư hầu, có tới ba trăm bốn trăm nước chư hầu, nếu tùy tiện ra tay với Tịch Cơ Quốc thì có khả năng sẽ làm các nước chư hầu khác cảm thấy lạnh lòng, sinh ra nhiễu loạn không cần thiết.
“Dã tâm của Tịch Cơ Quốc không nhỏ, không thể khinh thường.” Hoàng đế chầm chậm mở miệng: “Chương ái khanh, ngươi tuyển mấy người trẻ tuổi ở Hồng Lư Tự đi trước đến biên cảnh xử lý việc này, cũng lấy lý do trấn an bá tánh của Tịch Cơ Quốc tiến vào cảnh nội Tịch Cơ, trẫm phải rõ ràng tình huống của hoàng thất Tịch Cơ Quốc lúc này.”
Ánh mắt Chương đại nhân sáng ngời, hoàng thượng đang muốn ra tay với hoàng thất của Tịch Cơ Quốc, khiến quốc gia nhỏ bé chật hẹp này từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều bị tan rã.
Hắn chắp tay lớn tiếng nói: “Vi thần lĩnh mệnh!”
Sau khi chuyện này được bàn tính xong thì Minh công công chờ đợi ngoài cửa Ngự Thư Phòng nãy giờ mới dám đẩy cửa bước vào: “Bẩm báo hoàng thượng, Tuệ Cung nhân trấn Đại Hà sai người tặng đồ tốt cho hoàng thượng, đều là mỹ thực, có cần để Ngự Thiện Phòng mang lên ngay lập tức không?”

Advertisement
';
Advertisement