Tần Vương duy nhất của Đại Vũ 1
Trong nháy mắt toàn bộ thực khách của Đại Hà Yến đã rộn ràng cả lên.
Có thể nói không có người nào không nghe qua tên tuổi Tuệ Cung nhân, nhưng người gặp qua Tuệ Cung nhân không nhiều lắm.
Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ sảnh lớn đã sôi nổi bàn luận.
“Đây là Tuệ Cung nhân?”
“Phụ nhân này trẻ quá, không giống Tuệ Cung nhân.”
“Hai năm trước Tuệ Cung nhân đã tới Hồ Châu nên ta từng thấy một lần, chính là trẻ tuổi như vậy.”
“Thoạt nhìn còn chưa tới ba mươi nhưng tuổi thực tế lại lớn hơn một chút…”
Trình Loan Loan vốn dĩ không nghĩ sẽ để lộ thân phận, miễn cho gặp phải phiền toái không cần thiết, nhưng nàng nhìn ra được thân phận của nam tử này không phú thì quý, nếu nàng không nói mình là chủ nhân của nơi này thì không biết chưởng quỹ của Đại Hà Yến sẽ còn bị khi dễ đến mức nào.
Phải biết rằng chi nhánh Đại Hà Yến ở Hồ Châu là chi nhánh kinh doanh tốt nhất, không thể để chi nhánh này bị đạp đổ.
“Thì ra là Tuệ Cung nhân.” Nam tử trung niên kia mở quạt, mắt liếc về phía những người bên cạnh: “Nói cho Tuệ Cung nhân biết ta là ai.”
Vốn dĩ không muốn để lộ thân phận miễn cho một đám người tới a dua nịnh hót nhưng hiện tại Tứ phẩm mệnh phụ hèn mọn lại muốn ra vẻ trước mặt hắn, lúc này hắn không đáp trả thì còn đợi bao giờ?
Tùy tùng của hắn vô cùng chuyên nghiệp lớn tiếng nói: “Đây là vị vương gia duy nhất của Đại Vũ ta, còn không mau hành lễ với vương gia!”
Vương, vương gia?
Trình Loan Loan giật mình không nhỏ.
Lần trước đến kinh thành nàng có nghe qua đương kim thánh thượng còn một hoàng đệ, hiện tại là vương gia duy nhất của Đại Vũ, được phong làm Tần vương.
Tần nhược vi vương, phân lượng rất nặng, đủ để cho thấy trong lòng hoàng thượng coi trọng hoàng đệ này như thế nào.
Bất quá nàng ở kinh thành vài tháng, ra vào hoàng cung cũng chưa từng gặp mặt vị vương gia này.
Nàng liếc mắt nhìn xuống thì thấy được ngọc bội khắc hình mãng xà bên hông nam tử, trừ người của hoàng thất thì không ai dám dùng hoa văn như vậy.
Nàng lập tức uốn gối hành lễ: “Gặp qua Tần vương.”
Mọi người trong đại sảnh thấy Tuệ Cung nhân hành lễ thì làm sao còn dám đứng xem náo nhiệt, vội vàng quỳ xuống đồng loạt hô: “Gặp qua Tần vương!”
Tần vương hừ lạnh một tiếng: “Nếu đã biết thân phận của bổn vương sao còn không mau đưa ta đến nhã gian.”
Chưởng quỹ kia bị dọa đến hai chân đều mềm nhũn, bấu víu vào quầy đứng lên.
Trình Loan Loan mở miệng nói: “Tần vương là vương gia duy nhất của Đại Vũ ta, bá tánh đều nói vương gia và hoàng thượng tình như thủ túc, trên vì hoàng thượng ra sức, dưới quan tâm tới khó khăn của bá tánh, hiện tại Tần vương tới nhân gian chắc là muốn trải nghiệm đời sống sinh hoạt của dân chúng nhỉ, nếu đã như thế sao lại không dựa vào quy củ của dân gian mà hành sự?”
Trên mặt Tần vương lộ ra vẻ nghi ngờ.
Thanh danh của hắn ở dân gian tốt vậy sao, sao trước giờ không nghe người khác nói qua?
Trình Loan Loan cầm lấy bảng giá thẻ hội viên trên quầy rồi cười nói: “Chỉ cần một trăm lượng bạc là có thể trở thành khách hàng cao cấp ở đây, sau này đi đến bất cứ chi nhánh nào của Đại Hà Yến cũng có thể trực tiếp lên nhã gian dùng cơm, không bằng Tần vương làm một cái thẻ hội viên, hiện tại có thể lập tức hưởng thụ đặc quyền.”
Tùy tùng phía sau Tần vương lạnh lùng nói: “Làm càn, Tần vương ở đây dùng cơm là vinh hạnh của các ngươi, sao ngươi dám…”
“Thôi…” Tần Vương dùng quạt xếp chặn lại cái tay không an phận của tùy tùng: “Bổn vương cũng không phải ngươi ỷ vào thân phận mà gây rối, ngươi thế mà lại làm dân chúng hiểu lầm bổn vương, mau đi làm cho bổn vương cái thẻ hội viên c.h.ế.t tiệt kia.”
Tùy tùng sờ sờ cái ót, đúng là trúng tà mà, vương gia nhà bọn họ thế mà lại sửa tính.
Hắn không dám nói thêm gì, chỉ lấy hầu bao ra rồi móc ra một trăm lượng ngân phiếu đặt lên quầy.