Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Tần Vương cưỡng ép vào ở 1
Trình Loan Loan nghe ngóng một chút về chuyện của Lý Tú Hồng.
Không phải là bản thân nàng nhiều chuyện… Khụ khụ, chỉ là có một chút ít mà thôi, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất là Trương bà nương nhiều lần nói thầm qua về chất nữ nương gia này, nói đã rất lâu rồi chưa có tin tức.
Trương bà nương của hai năm trước là phụ nhân bị người ta ghét nhất trong thôn.
Nhưng sau này bởi vì trúng độc than đá, về sau nói chuyện không lưu loát, nhân duyên cũng dần dần tốt lên.
“Ngươi nói tiểu thiếp sinh cho Trịnh gia thứ trưởng tử kia à, ai, thật sự là mệnh khổ…” Một phu nhân có sở trường nghe ngóng tin tức thấp giọng nói, “Sau khi Trịnh thiếu gia thi đỗ cử nhân, tiểu thiếp này và hài tử rất không an phận, một mực gây chuyện, ban đầu Trịnh gia còn nhẫn nhịn được, nhưng sau khi Trịnh thiếu gia vào triều làm quan, Trịnh gia sợ nàng ta làm ảnh hưởng đến tiền đồ nên liền bán tiểu thiếp này đi, còn về hài tử kia, nghe nói sớm đã giao cho người khác trong tộc nuôi dưỡng rồi…”
Trình Loan Loan chậm rãi hỏi: “Vậy tiểu thiếp kia đã bán đi đến nơi nào?”
“Điều này ai nói rõ ràng được chứ?” Phu nhân kia lắc đầu, “Những tiểu thiếp khác của Trịnh thiếu gia cũng đều bị đem bán hết rồi, trong hậu viện không còn một bóng người.”
Trình Loan Loan thở dài một tiếng.
Ban đầu là Lý Tú Hồng tính kế Trịnh Vọng Phong, nàng ta như nguyện trở thành tiểu thiếp của Trịnh Vọng Phong, còn mang thai trưởng tử của Trịnh Vọng Phong, nhưng không ngờ lại rơi vào kết cục như thế này.
Thời đại này, mặc dù có chút thái bình, nhưng thân là nữ tử sống trong xã hội phong kiến không có tự do, một tờ khế ước bán thân liền có thể quyết định vận mệnh, Lý Tú Hồng đời này đại khái đã chấm dứt rồi.
Chuyện này, Trình Loan Loan cũng không tiện nói với Trương bà nương, cứ coi như cái gì cũng chưa nghe ngóng được đi.
Sau khi dùng bữa xong, Trình Loan Loan quay về trong viện thì thấy người trong nhà đang náo nhiệt ngồi trong phòng nói chuyện, đột nhiên cảm thấy thỏa mãn, không có chuyện gì hạnh phúc hơn người trong cùng một nhà ở bên nhau.
Ngô Tuệ Nương đang cùng Tề bà tử thương lượng quy cách lễ năm của các phường, những chuyện này mấy năm trước đều là Trình Loan Loan xét duyệt, từ năm nay trở đi, những chuyện vụn vặt trong nhà này toàn bộ đều giao cho Ngô Tuệ Nương xử lý, Trình Loan Loan có lòng muốn bồi dưỡng đại nhi tức trở thành đương gia phu nhân, về sau nàng liền có thể phủi tay không làm nữa.
“Nương, danh sách lễ vật này cũng được chứ ạ?” Ngô Tuệ Nương đưa một tờ giấy qua, “Quy cách năm ngoái là hai lượng bạc, lợi nhuận năm nay tăng gấp ba lần, con liền nghĩ tới nâng quy cách lễ năm lên ba lượng bạc, hai lượng bạc phong đỏ, một lượng bạc còn lại mua bột mì dầu muối, gà vịt thịt cá, trong nhà kho của chúng ta không phải vẫn còn một ít y phục đông, chăn đông sao, vừa hay cũng có thể phát cho mọi người.”
Trình Loan Loan nhìn một lúc, các phương diện đều rất đúng hướng, nàng gật đầu nói: “Cứ theo cách nghĩ của con mà làm, ngày mai ta đích thân đi phân phát lễ năm.”
Ngô Tuệ Nương đã hiểu, đây là mẹ chồng muốn nàng ấy uy nghiêm hơn trước mặt đám người trong phường, nàng ấy muốn cùng Đại Sơn kề vai sát cánh thì bắt buộc phải học được cách xử lý những chuyện này, nàng ấy cảm kích mẹ chồng đã cho nàng ấy cơ hội như vậy, đồng thời, nàng ấy cũng sẽ nỗ lực, sẽ không ngừng cố gắng…
“Vậy phường thêu Tào thị của chúng ta cũng đối chiếu với tờ đơn đại tẩu đã liệt kê này mà làm đi.” Tào Oánh Oánh ngồi ở bên cạnh cười nói, “Cha ta từ trước đến nay luôn theo sát bước chân của nương, chắc chắn cũng sẽ đối chiếu tờ đơn đưa cho công nhân Tào gia để phân phát lễ năm, nếu như vậy, cả huyện Hà Khẩu đều sẽ bị lôi kéo, rất nhiều công nhân đều cảm tạ nương.”
Trước đây khi trải qua năm mới, các công nhân có thể xin nghỉ phép là đã rất vui mừng rồi.
Nhưng bây giờ, bởi vì mẹ chồng rộng lượng phân phát lễ năm, những thương nhân ở các huyện trấn gần đây cũng có gì thì học theo đó, những thương nhân sau khi suy nghĩ, người nhận được lợi ích chính là công nhân tầng lớp thấp, những công nhân đó vừa nhắc đến tên của Tuệ Cung Nhân, người nào người nấy cảm kích đến rơi nước mắt.

Advertisement
';
Advertisement