Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Được thăng Tuệ Thục nhân tam phẩm 1
“… thăng làm Thục nhân tam phẩm, đặc biệt ban thưởng một tòa phủ đệ tại kinh thành, một số hạ nhân, Tuệ Thục nhân có thể vào Kinh, dọn đến ở bất kỳ lúc nào….”
Trình Loan Loan dập đầu tạ ơn.
“Thần phụ lĩnh chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Mệnh phụ triều đình tam phẩm khác một trời một vực với mệnh phụ lục phẩm tứ phẩm trước kia, tương đương với việc bước vào hàng ngũ quý tộc kinh thành. Bởi vậy Hoàng thượng mới ban cho nàng phủ đệ ở kinh thành, đồng nghĩa với việc đưa nàng vào phạm vi kinh thành, thế lực của nàng xem như đã được hình thành. Đây là ân điển trời ban.
“Chúc mừng Tuệ Thục nhân.” Tiểu Quách Tử đưa thánh chỉ đến tay Trình Loan Loan: “Nhìn khắp cả triều Đại Vũ này, thăng quan nhanh như vậy chỉ có vẻn vẹn một mình Tuệ Thục nhân mà thôi. Tất cả nam tử cao thấp trên triều đều kính nể, trở thành tấm gương cho toàn bộ phu nhân kinh thành….”
Khóe miệng Trình Loan Loan giật giật. Nam tử cao thấp trên triều đều kính nể thật sao?
Có lẽ lần này để có thể phong nàng làm Thục nhân tam phẩm, Hoàng thượng đã làm mích lòng không ít cựu thần trên triều.
May mắn Quách công công đến hôm nay, bằng không sáng mai nàng đến Dương Châu, không tiếp được thánh chỉ thì chẳng phải sẽ cô phụ nỗi khổ tâm của Hoàng thượng hay sao.
Nàng cười nói: “Mời Quách công công vào trong nghỉ ngơi một lúc, ta lập tức cho người đi chuẩn bị yến tiệc.”
Tiểu Quách Tử cười rộ lên: “Minh công công nói mỹ thực ở trấn Đại Hà cực kỳ ngon miệng, đến nay vẫn nhớ mãi không quên. Rốt cuộc hôm nay tiểu nhân cũng có lộc ăn rồi.”
Tề bà tử dẫn đoàn người Tiểu Quách Tử vào sân, sắp xếp sương phòng cho họ nghỉ ngơi trước rồi sau đó mới vội vội vàng vàng bắt đầu chuẩn bị yến tiệc. Trấn Đại Hà thường xuyên làm việc lớn, sớm có kinh nghiệm tổ chức yến tiệc, nhóm phụ nhân bà tử đều đến giúp đỡ, cả trấn trở nên vui vẻ náo nhiệt.
“Nương đại sơn lại thăng quan, Thục nhân tam phẩm, nghe qua có vẻ rất lợi hại.”
“Năm trước thăng tứ phẩm, năm nay tam phẩm, sang năm nhị phẩm, thêm năm nữa là nhất phẩm, thật sự là quá sức khủng khiếp.”
“Hoàng thượng chuẩn bị cho nương Đại Sơn một tòa nhà ở kinh thành, không biết lúc nào nương Đại Sơn sẽ chuyển đến kinh thành đây. Ôi chao, nghĩ tới lại thấy đáng tiếc.”
“Sớm hay muộn thì nương Đại Sơn cũng bay cao bay xa thôi, đừng luyến tiếc nữa, quý trọng mỗi một ngày mọi người còn ở bên nhau như bây giờ đi….”
Lúc người trong thôn hăng hái phấn chấn, Hà lão gia tử, Xa chưởng quỹ và các thương nhân khác cũng xúc động không thôi.
Bọn họ vẫn nghe kể về sự tích của Tuệ Cung nhân, không nghĩ tới lần này bọn họ lại được chứng kiến cảnh tượng tuyên chỉ.
Bao nhiêu người muốn thăng từ tứ phẩm lên tam phẩm phải trải qua hai mươi đến ba mươi năm. Còn có người đến chặng cuối của cuộc đời cũng chỉ có thể dừng lại ở vị trí tứ phẩm.
Vậy mà vị Tuệ Thục nhân này thăng quan đơn giản giống như ăn cơm uống nước. Một việc vui lớn như thăng lên tam phẩm mà nàng vẫn ngồi trong viện đọc sách với vẻ mặt bình tĩnh.
Trình Loan Loan quả thật đang đọc sách, chính là sách về lĩnh vực y học.
Đợi đến Dương Châu rồi, chuyện đầu tiên chính là cứu người. Tuy rằng những người trúng độc này không có nguy hiểm về tính mạng nhưng nếu không kịp thời loại bỏ hết độc tố còn sót lại, thân thể sẽ chậm rãi suy nhược…. Nàng không phải người học y, không hiểu lắm về lĩnh vực này nên chỉ có thể bù lại bằng những kiến thức liên quan đến thạch tín, tranh thủ giải quyết xong xuôi chuyện này sớm một chút.
Trong lúc nàng đọc sách, nhóm thôn dân đều tự giác làm việc, một bộ phận chuẩn bị yến tiệc thăng quan vào chiều nay, một bộ phận khác đánh bắt tôm hùm đất nhiễm độc ở Lý Gia Câu, đồng thời liên hệ thương thuyền của Tào gia, đưa toàn bộ số tôm hùm đất vào trong khoang thuyền có nước ở bên dưới….
Lúc mặt trời lặn về phía tây cũng là lúc yến tiệc được chuẩn bị xong xuôi.
Ngoài dân chúng ở trấn Đại Hà ra thì nhóm người Ngụy đại nhân, Lâm đại nhân và Cát đại nhân cũng đều đến chúc mừng.
Triệu Huyện thừa và Triệu Thiết Trụ giúp đỡ tiếp đón khách khứa, những quan viên sẽ được dẫn đến phòng trong cùng dự tiệc, nhóm thương nhân yên vị ở trong viện còn dân chúng bình thường ngồi vào các bàn tiệc trên quảng trường, khách khứa ngồi đầy cả trăm bàn. Yến tiệc được bày dài đến trăm mét, một vài thương nhân đi ngang qua trên bến thuyền Đại Hà cũng đều nhịn không được mà nghỉ chân tiến đến góp vui….

Advertisement
';
Advertisement