Cố ý đào hố cho ta nhảy mà 2
Trình Loan Loan lạnh lùng nói: “Ngăn Vạn nương tử lại, ta vào trong xem.”
Trình Giáp cùng Trình Ất lập tức tiến lên, vươn cánh tay như sắt thép chặn Vạn nương tử lại
Trình Loan Loan trực bước vào phòng trong.
Vạn nương tử tức đỏ mắt: “Nam nhân nhà ta mà có chuyện gì thì ta sẽ không bỏ qua, dù ngươi là Tuệ Thục nhân thì ta cũng không sợ…”
Hàng xóm láng giềng khuyên nhủ: “Ta nói này Vạn nương tử, ngươi ngày thường là người khôn khéo, sao bây giờ lại hồ đồ phạm thượng, thân phận của Tuệ Thục nhân là gì, thân phận của nam nhân nhà ngươi là gì, đáng để Tuệ Thục nhân ra tay với nam nhân nhà ngươi hay sao? Còn nữa, nếu Tuệ Thục nhân muốn g.i.ế.c người diệt khẩu thì cần phải tới nhà các ngươi giữa ban ngày ban mặt sao?”
Vạn nương tử cắn môi không nói thêm gì.
Nửa canh giờ sau thì Trình Loan Loan trong phòng đi ra, đồng thời giao cho Vạn nương tử ba cái bình sứ trắng, dặn dò nàng ta cách dùng thuốc.
Sau khi từ Vạn gia đi ra thì Trình Loan Loan đã thật sự chịu không nổi, nhanh chóng trở lại sân sau của thương hội Dương Châu, lập tức lên giường ngủ.
Một giấc này ngủ một mạch tới chiều, lúc tỉnh dậy thì đã tới giờ ăn tối.
Hà lão gia tử vui vẻ nói với nàng: “Những người bị trúng độc đều có chuyển biến tốt, vị hậu duệ của ngự y kia không thể tin được, đây chính là hạc đỉnh hồng không có thuốc giải, thế nhưng lại được Tuệ Thục nhân trị hết, hắn rất muốn tới bái phỏng Tuệ Thục nhân, không biết…”
Trình Loan Loan lắc đầu: “Còn rất nhiều người bị bệnh vừa và nhẹ cần trị liệu, ta không rảnh gặp hắn.”
Nàng đi vào phòng ngủ của mình rồi mân mê chiếc hòm mà nàng mang theo một lúc, sau đó lấy ra rất nhiều bình thuốc: “Người bị nhẹ thì ta sẽ không tự mình tới, nhờ Hà lão tiên sinh phát thuốc này cho bọn họ, dùng theo liều lượng trên giấy, nếu ba ngày sau vẫn không chuyển biến tốt thì lại tới tìm ta.”
Hà lão gia tử gật đầu, nghiêm túc đi làm.
Kế tiếp, Trình Loan Loan tiếp tục chữa bệnh cho những người trúng độc vừa phải.
Có tổng cộng hai mươi mốt người, bệnh trạng tương đối nhẹ, quá trình trị liệu cũng dễ hơn một chút, không quá hai ngày nàng đã xem bệnh xong.
Mà nhóm bệnh nhân được chữa trị đầu tiên cũng đã có chuyển biến tốt.
Dư luận trong thành Dương Châu đã lập tức thay đổi.
Ba ngày trước lúc Trình Loan Loan vừa đến đây, những người này nhắc tới nàng thì chỉ có mắng Tuệ Thục nhân lòng dạ hiểm độc chỉ lo kiếm bạc.
Mà ba ngày sau trong thành nói về Tuệ Thục nhân thì chỉ có khen ngợi, các lời tán dương không ngớt bên tai.
Trình Loan Loan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy việc cuối cùng để giải quyết cục diện rối rắm này chính bốn, năm vạn cân tôm càng có độc từ trấn Đại Hà.
Trong lúc nàng đang lên kế hoạch thì Triệu Nhị Cẩu mang vẻ mặt nghiêm trọng đi vào: “Nương, đã xảy ra chuyện rồi, Vạn Quang Viễn, nam nhân của Vạn nương tử kia đã c.h.ế.t rồi.”
“Cái gì?!” Trình Loan Loan kinh ngạc ngẩng đầu: “Chết khi nào, làm sao lại chết?”
Hai ngày trước nàng tự mình trị liệu cho Vạn Quang Viễn, bệnh trạng của hắn nghiêm trọng nhưng cũng không quá mức như Tăng nhị gia, nàng đã thanh trừ hết độc tố trong người hắn, còn lấy thuốc điều trị thạch tín được y học hiện đại nghiên cứu ra cho hắn, cứ cho là hắn c.h.ế.t thì cũng không thể c.h.ế.t vì ngộ độc thạch tín.
Triệu Nhị Cẩu mím môi: “Vạn nương tử đã báo quan, ngỗ tác đang vẫn đang nghiệm thi, bước đầu phỏng đoán là trúng độc tử vong.”
Chờ sau khi ngỗ tác nghiệm thi xong thì t.h.i t.h.ể sẽ được đưa tới quan phủ, tri phủ sẽ bắt đầu thẩm án.
Mấy ngày hôm trước nương tới Vạn gia, đơn độc tiếp xúc với Vạn Quang Viễn, có khả năng sẽ bị gọi đến hỏi chuyện.
Trình Loan Loan đứng lên, đi tới đi lui hai vòng.
Nàng đột nhiên cười: “Thì ra là cố ý đào hố cho ta nhảy, rất tốt, rất tốt…”