Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trình Loan Loan nghiêm túc suy nghĩ.
Hoàng đế gọi một phụ nhân như nàng tới, nói cho nàng biết chuyện trọng đại như vậy, đây là tin tưởng nàng, nàng phải nghiêm túc đối đãi.
Tiền thái tử có thể ẩn núp trong tối hơn mười năm, chắc chắn là đang mưu đồ đại nghiệp, một khi động thủ, cung đình sẽ m.á.u chảy thành sông, trong cung loạn lên, thế đạo này cũng sẽ loạn.
Nàng nghĩ rất lâu mới cân nhắc lên tiếng: “Theo thần phụ đoán, có lẽ hoàng thượng vẫn chưa tra được tung tích của tiền thái tử, hiện giờ chỉ có Hạ gia được coi là ở ngoài sáng, động vào Hạ gia đồng nghĩa với đánh rắn động rừng, mất nhiều hơn được. Vậy chi bằng lợi dụng Hạ gia dẫn dụ tiền thái tử ra, chơi chiêu dụ rắn ra khỏi động, gậy ông đập lưng ông, như thế nào?”
“Tuệ Thục nhân nghĩ giống trẫm, đáng tiếc…” Hoàng đế thở dài một hơi: “Hơn mười ngày qua, trẫm đã buông lỏng phòng vệ trong cung, thậm chí cho phân nửa tướng sĩ ở nơi trú quân nghỉ phép về nhà ăn tết sớm, có thể nói, hoàng thành bây giờ thủ vệ cực kỳ lỏng lẻo, là thời cơ tốt nhất để tạo phản. Nhưng liên tiếp nhiều ngày Hạ gia không có bất cứ động tĩnh gì, tiền thái tử Tiêu Quyết càng không có bất kỳ tung tích nào. Chiêu gậy ông đập lưng ông này hay thì hay nhưng hắn không tới thì làm sao?”
Chuyện Hạ gia ý đồ mưu phản, bởi vì chuyện này quá trọng đại, hiện tại chỉ có hắn và lão lục, cùng với Phiêu Kỵ đại tướng quân, cộng thêm Tuệ Thục nhân biết.
Mấy hôm nay gần như mỗi ngày hắn đều gọi lão lục và Nguyễn tướng quân tới ngự thư phòng cùng bàn bạc đại sự nhưng lại không bàn ra kế sách hay.
Trên triều đường có nhiều đại thần đắc lực nhưng nếu gọi những đại thần này tới thương nghị, sẽ gây nên khủng hoảng cực lớn. Hơn nữa, có một số triều thần từng là cận thần của tiền thái tử, nếu biết tiền thái tử còn sống, nói không chừng sẽ nảy sinh tâm tư không nên có.
Hoàng đế nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ chỉ có thể gọi Tuệ Thục nhân thương nghị.
Tuy Tuệ Thục nhân là một trang nữ tử, nhưng trí tuệ và độ nhạy bén của nàng không hề thua kém nam tử, hắn tin Tuệ Thục nhân có thể cho hắn một kế sách hay.
Trình Loan Loan nghiêm túc suy nghĩ.
Kiếp trước xem nhiều phim liên quan như thế, nàng không tin mình không nghĩ ra được một phương án hay.
Ngồi ảnh hưởng đến việc phát huy tư duy của đại não thế là nàng dứt khoát đứng dậy, đi tới đi lui trong ngự thư phòng, không biết đã đi qua đi lại bao nhiêu lần, cuối cùng cũng dừng bước chân.
Nàng quay đầu nhìn hoàng đế: “Sở dĩ tiền thái tử không nhập cuộc có thể là bởi hắn đã đoán được dự tính của hoàng thượng, biết rõ có mai phục còn khởi binh tạo phản, đây không phải là đi nộp mạng sao? Đế vương chi thuật, chắc tiền thái tử cũng biết, chi bằng dùng cách hơi thực tế khác để ép tiền thái tử phải ra tay.”
Hoàng đế nảy sinh vài phần hứng thú: “Xin Tuệ Thục nhân nói rõ thử.”
“Lần trước thần phụ và Nguyễn tiểu thư mất tích, người kinh thành đều cho rằng hai chúng ta là vì thưởng mai mới tới núi phía tây chứ cụ thể chúng ta đã trải qua cái gì lão bách tính không rõ, Hạ gia có thể nhìn ra sơn động đó có người tiến vào, nhưng mật thất trong sơn động có người từng tiến vào hay không thì họ không biết rõ.” Trình Loan Loan cười: “Mà Hạ gia sợ đánh rắn động rừng, khoảng thời gian này cũng tuyệt sẽ không chuyển dịch số binh khí kia, chỉ cần binh khí còn ở đó, chúng ta sẽ có thể làm lớn…”
Nàng đi lên hai bước, nói chi tiết phương án của mình.
Nửa đêm hôm nay, tuyết ngừng rơi, Trình Loan Loan mới từ ngự thư phòng đi ra.
Đợi ngồi lên xe ngựa về nhà, nàng mới kinh ngạc phát giác mình chưa ăn gì cả chiều và tối, đói tới mức n.g.ự.c và lưng dính lại với nhau cũng không biết.
Đoán chừng hoàng đế cũng như vậy, nếu không chắc chắn sẽ giữ nàng lại dùng bữa trong cung.
Sau khi trở về, Tề bà tử vội vàng chuẩn bị cơm nóng thức ăn nóng, sau khi nàng ăn xong, nằm trên giường lại không sao ngủ được.
Tuy nàng từng xem rất nhiều phim, nhưng chung quy chưa từng đích thân trải qua, chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, nàng đã có hơi mất bình tĩnh.
Vốn chỉ muốn mượn cơ hội này kéo Hạ gia xuống ngựa, ai có thể ngờ rằng Hạ gia lại chung một bè với tiền thái tử?
Vốn tưởng đời này của mình làm ruộng kinh doanh coi như xong, ai có thể ngờ sẽ cuốn vào trong tranh đấu triều đường chứ?

Advertisement
';
Advertisement