Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Thời gian trôi qua nhanh như bay.
Chớp mắt đã tới tết Nguyên Tiêu, rằm tháng giêng.
Sau đêm giao thừa, cả kinh thành đều bị mây đen bao phủ, nửa tháng nay, mặc kệ là trong cung hay là ngoài cung, cảm xúc của tất cả mọi người đều không tốt lắm.
Bởi vì không đón Tết đàng hoàng cho nên hoàng hậu quyết định tổ chức tết Nguyên Tiêu thật lớn.
Mới sáng sớm, các cung nữ thái giám đã bận rộn làm việc, khắp nơi trong Khôn Ninh cung treo đầy hoa đăng, là cung đăng có hình trạng phức tạp rườm rà, sau khi ngọn nến ở giữa sáng lên, hoa đăng sẽ có cảm giác nhiều tầng nhiều bậc, đẹp tới mức khiến người ta lóa mắt.
Không chỉ là Khôn Ninh cung, Ngự Hoa Viên cũng đã bố trí một vùng hoa đăng, trên không trung dùng hàng trăm tới nghìn ngọn đèn, chiếu sáng màn đêm tối tăm.
Đây là tết Nguyên Tiêu do hoàng hậu dẫn đầu tổ chức, ngoài mọi người trong hậu cung, còn mời các phu nhân thiên kim của triều quan nhất nhị tam tứ ngũ phẩm cùng tới, có văn nhân tài tử cũng nằm trong danh sách được mời, nghe nói tết Nguyên Tiêu hàng năm đều sẽ thành mấy đôi tình nhân, cũng coi như là một kiểu yến hội xem mắt hình thức khác.
Vết thương của Trình Loan Loan đã gần như khỏi hẳn, dĩ nhiên cũng tham gia hội hoa đăng Nguyên Tiêu lần này, không chỉ như vậy, người nhà của nàng cũng được mời nhập cung, Triệu Tam Ngưu và Triệu Tứ Đản cùng với Trình Chiêu và Tư Đồ Mạn.
Hoàng hậu biết nàng và người nhà đã xa cách lâu rồi, nhớ nhung lẫn nhau, đặc biệt an bài họ cùng một bàn.
Tư Đồ Mạn cười nói: “Hình như nhị cô đã béo lên một chút.”
Trình Loan Loan cười khổ xoa mặt của mình, chứ gì nữa, ở trong cung ngày ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, muốn ra ngoài đi dạo cũng không được cho phép, đoán chừng ít nhất đã mập lên năm cân.
“Béo một chút càng đẹp.” Nguyễn phu nhân ở bàn bên cạnh tiếp lời nói: “Gầy quá dễ có nếp nhăn, trông già đi, bây giờ Loan Loan còn chưa tới ba mươi tuổi, trẻ biết bao.”
“Nguyễn tỷ tỷ nói hơi khoa trương rồi.” Trình Loan Loan thẹn thùng: “Tỷ nói ta trông chưa tới ba mươi lăm tuổi, nói vậy còn có thể tin, một người ba mươi lăm tuổi như ta, nói ta chưa được ba mươi, truyền ra sẽ bị người khác cười chết.”
Lâm phu nhân nghiêm mặt: “Ta xem ai dám cười.”
Triệu Tứ Đản phì cười thành tiếng, thấy phu nhân xung quanh đều đang nhìn mình, vội vàng ho khụ khụ nói: “Nhiều người thích nương ta như vậy, ta vui thôi.”
Các thiên kim quý phụ tiến vào yến hội đều sẽ tới chỗ Trình Loan Loan hỏi thăm tình hình sức khỏe của nàng một chút, thái độ của mỗi người đều vô cùng cung kính và hữu hảo.
Cho tới khi người của hoàng thất tới, người nói chuyện ở chỗ Trình Loan Loan mới giải tán.
Hoàng thượng Hoàng hậu đi lên trước, Vinh Khánh dìu Thái hậu đi sau một bước, sau đó nữa là các hoàng tử công chúa, tiếp tới là tất cả cung phi.
Vì đêm giao thừa đã xảy ra chuyện không hay, hôm nay người của hoàng thất đặc biệt ăn mặc rạng rỡ một chút, giống như mặc như vậy có thể xua tan đau thương của nửa tháng trước…
Sau khi tất cả mọi người ngồi vào chỗ, yến hội Nguyên Tiêu bắt đầu.
Các cung nữ thái giám bưng tất cả các món ăn lên, uống vài chung rượu rồi tới phần biểu diễn tài nghệ quen thuộc của mọi người.
Vì là tiệc xem mắt biến tướng, tất cả người tham gia biểu diễn đều là thiên kim và công tử chưa có hôn phối.
Nhị hoàng tử và tam hoàng tử đã tới tuổi nhưng lại chưa có hôn phối, tất cả khuê tú ra sức muốn thu hút sự chú ý của hai vị hoàng tử, tiết mục biểu diễn đều cực kỳ đặc sắc.
Trình Loan Loan vừa ăn vừa xem tiết mục, cảm thấy vô cùng hay.
Các thiên kim biểu diễn gần xong, tới phiên các công tử, người biểu diễn trước nhất chính là nhị hoàng tử và tam hoàng tử, sau đó là quý công tử khác…

Advertisement
';
Advertisement