Tuệ phu nhân khó đối phó 1
Ngu Thanh Tịnh là người có tiếng xấu nổi danh trong giới văn nhân, nhưng Ngu Chiêm không phải.
Ngu Chiêm một đường đi tới đây, mang danh ngồi hố xí, lại thêm mỗi lần hắn đều đứng đầu bảng. Hắn tuổi nhỏ đã đồng thành cùng Triệu Tứ Đản, trong đám thí sinh lần thi này cũng coi như có chút danh tiếng.
Triệu Tứ Đản là nhi tử của Tuệ phu nhân, mà Ngu Chiêm lại ở trong nhà của Tuệ phu nhân nên có người cố ý thăm dò lý lịch của hắn.
Vừa tra liền tá hỏa, hắn lại là nhi tử của Ngu Thanh Tịnh.
Ngu Thanh Tịnh gian lận, nhi tử của hắn có thể là thứ tốt lành gì được?
Nghe nói từ khi Ngu Chiêm tham gia khoa cử đến nay, mỗi lần đều đứng đầu, kỳ thi Hội lần này chắc chắn cũng sẽ giành lấy vị trí đầu, đây chẳng phải uổng phí mất một cái vị trí à?
Vì vậy một số người lòng dạ không tốt đã hợp lại lên kế hoạch, bọn họ cố ý diễn màn kịch này ở cổng trường thi, nặng thì có thể để họ Ngu này xấu hổ tự động từ bỏ thi Hội, nhẹ thì cũng có thể làm nhiễu loạn tâm trí của người ta, khiến hắn thi không tốt…
Về phần những người vây xem xung quanh, tất nhiên là vui lòng bớt đi một đối thủ cạnh tranh, cho nên đều yên tĩnh như gà mà xem náo nhiệt rồi.
Rất nhanh, Triệu Tứ Đản đã dẫn một viên Học quan phụ trách khu vực này đến.
“Chào Lý đại nhân.” Thẩm Chính bước lên trước, chắp tay nói: “Tại hạ là Thẩm Chính đến từ Học quan phủ thành Nam Kinh Thành. Mặc dù không quản chuyện của trường thi nhưng thân là học quan, thấy có người cố ý sinh sự ở trường thi, lúc này mới quấy rầy Lý đại nhân đến đây chủ trì công đạo.”
Ba năm trước đây sau khi hắn rớt thi hội, liền tìm được một chức vị học quan, dù không có phẩm cấp nhưng vẫn được treo danh ở Học Quan phủ, không phải hạng người vô danh.
Lý đại nhân cũng chắp tay: “Thẩm đại nhân, hạnh ngộ.”
Sau khi cùng Thẩm Chính bắt chuyện xong, ánh mắt của Lý đại nhân rơi vào người kẻ gây sự kia, hắn lập tức khom người chín mươi độ, thái độ cung kính: “Hóa ra là Bàng thiếu gia.”
Vừa nghe đến họ Bàng này, ngón tay Thẩm Chính liền sựng lại một chút.
Quan viên trong triều họ Bàng, đó chẳng phải là nhất phẩm Đại học sĩ Bàng đại nhân sao? Chẳng nhẽ đây là nhi tử của Bàng đại nhân?
Thảo nào lại dám gây sự ở cổng trường thi, hóa ra là chắc chắn Học quan phủ không dám đuổi nhi tử của Đại học sĩ ra ngoài…
“Lý đại nhân tới thật đúng lúc.” Bàng Kiệt chỉ vào mũi Ngu Chiêm: “Hắn, làm sao bước vào trường thi, đi tra rõ ràng cho ta, đừng có tùy tiện bỏ mèo chó vào đây, đây chẳng phải là đang bôi nhọ thanh danh của trường thi à?”
Lý đại nhân cười khổ không thôi.
Bàng đại nhân là đại quan nhất phẩm, nhi tử nối dõi có thể trực tiếp tham gia thi Hội, vị Bàng thiếu gia này không phải là lần đầu tiên tới tham gia thi hội.
Vị này chính là thiếu gia áo gấm lụa là đệ nhất kinh thành, chuyện vô liêm sỉ gì hắn ta cũng làm được.
Thi hội sắp bắt đầu mà vị Bàng thiếu gia này còn gây chuyện ở trước mặt mọi người, làm trễ nãi thời gian thi cử thì ai cũng không gánh nổi trách nhiệm.
Thật không biết Đại học sĩ làm sao lại dạy dỗ ra đứa nhi tử như vậy.
“Bàng thiếu gia minh giám! Từ lúc tất cả mọi người bước vào trường thi đã được khám xét người, nếu như bên trên lý lịch khoa cử có tiền khoa gian lận thì trên khảo tịch sẽ viết rất rõ ràng, khảo tịch của vị học trò họ Ngu này rất sạch sẽ, là cử nhân được tỉnh Vân triều Đại Vũ công nhận.” Lý đại nhân khom lưng nói: “Triều đình quy định, chỉ cần là cử nhân, không có tình huống đặc biệt thì đều có thể bước vào trường thi tham gia thi Hội.”
Bàng Kiệt cười lạnh: “Cha hắn là Ngu Thanh Tịnh tiếng xấu đồn xa, cái này không phải tình huống đặc biệt à?”
“Bàng thiếu gia năm đó còn nhỏ tuổi nên có thể không biết.” Triệu Tứ Đản không nhịn được mở miệng: “Năm đó sau khi Ngu tiên sinh bị người khác tố cáo gian lận, triều đình chỉ hủy bỏ thân phận cử nhân tú tài đồng sinh của ông ấy chứ không cấm hậu nhân của Ngu tiên sinh tham gia khoa cử. Bây giờ ta đã nói rõ ràng như thế này rồi, mong sau này Bàng thiếu gia đừng nói những lời này ở trước mặt mọi người kẻo bị người ta chế giễu…”
“Ngươi!”
Bàng Kiệt trợn mắt nhìn Triệu Tứ Đản.
Triệu Tứ Đản không chút e sợ nhìn thẳng vào hắn ta.
“Đây là Triệu Cảnh Tư, nhi tử của Tuệ phu nhân.” Tùy tùng bên cạnh nhắc nhở: “Tuệ phu nhân không phải người dễ đối phó, chúng ta vẫn nên bỏ qua đi.”