Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Người nhà lão Triệu vất vả ngồi thuyền ngồi xe đi nửa tháng mới tới, nghỉ ngơi cả ngày cả đêm mới khôi phục tinh thần và khí lực.
Trình Loan Loan gác lại tất cả mọi chuyện dang dở, dẫn tất cả mọi người Triệu gia vui chơi ở kinh thành. Kinh thành rất lớn, nơi có thể chơi cực kỳ nhiều.
Một đoàn người đi dạo khắp nơi, nhìn ngó, thưởng thức đồ ăn, mua vài món đồ chơi mới lạ, một ngày nhanh chóng trôi qua.
Ngày thứ hai, là Thẩm gia và Lâm gia đại hôn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân người của nhà lão Triệu tới kinh thành.
Người của trấn Đại Hà biết Thẩm thiếu gia sắp thành thân, ai nấy đều vô cùng kích động, lúc đầu Thẩm thiếu gia ở thôn Đại Hà bọn họ lâu như thế, đều có tình cảm rồi, hơn nữa, bất luận Thẩm đại nhân đi tới nơi cao cỡ nào đều là quan phụ mẫu trong lòng họ.
Bây giờ cuối cùng Thẩm thiếu gia cũng thành hôn, bọn họ không thể qua loa, thế là từng người chuẩn bị quà mừng giao cho người nhà lão Triệu, nhờ nhà lão Triệu mang tới kinh thành tặng.
Chỉ riêng số quà mừng này đã chất một chiếc xe ngựa rồi.
“Lão tỷ tỷ, cuối cùng muội cũng gặp được tỷ rồi.” Thẩm lão phu nhân tươi cười rạng rỡ: “Nếu không phải đại hôn cận kề, muội chắc chắn sẽ đến nhà Loan Loan nói chuyện một lúc với lão tỷ tỷ, nhưng thực sự không rảnh được, mong lão tỷ tỷ đừng so đo sự thất lễ của muội.”
Đương nhiên Triệu lão thái thái sẽ không so đo chút chuyện nhỏ này, chủ yếu là tình huống của Thẩm gia cũng đặc biệt, không có phu nhân đảm đương, cũng không có quá nhiều nô bộc, trong ngoài nhiều việc, toàn bộ đều do một mình Thẩm lão phu nhân lo liệu, lo hôn sự cũng không lo nổi, nào còn có thời gian đi ra ngoài tìm người nói chuyện.
Hai hôm nay, Trình Loan Loan còn phái Tề bà tử và mấy nha hoàn tới giúp, nếu không sợ là Thẩm lão phu nhân ngay cả thời gian ngủ cũng không có.
Trình Loan Loan thân là nghĩa mẫu của tân lang quan, không có thời gian tán gẫu ở hậu viện, mà dùng thân phận trưởng bối tiếp khách ở trong tiền viện.
Thẩm gia ở kinh thành gốc rễ còn nông, phần lớn khách tới là đồng môn và đồng liêu của Thẩm Chính, các phu nhân tiểu thư khá ít, Trình Loan Loan phụ trách tiếp đãi số ít nữ quyến, Thẩm Đông Minh thì dẫn hai huynh đệ Triệu Đại Sơn, Triệu Đại Cẩu tiếp đãi khách nam.
Sắp tới trưa, trong viện rộn rã lên.
“Nguyễn phu nhân, Nguyễn công tử, tới!”
Gã sai vặt ở cửa truyền xướng một tiếng, Thẩm lão phu nhân lập tức kinh ngạc: “Chúng ta không mời Nguyễn gia tới dự tiệc.”
Nguyễn gia là võ tướng tay nắm trọng binh, không quen biết gì với Thẩm gia bọn họ, sao cũng tới rồi?
“Chắc là nghe nói Tiểu Chính là nghĩa tử của ta nên tới.” Trình Loan Loan mỉm cười kéo cánh tay của Thẩm lão phu nhân, cùng đi ra đón: “Nguyễn phu nhân, Nguyễn công tử, hoan nghênh hoan nghênh.”
Nguyễn phu nhân tặng quà mừng lên: “Không mời tự tới, mong lão phu nhân chớ trách móc, chủ yếu là hài tử trong nhà lớn rồi, vẫn chưa có hôn phối, muốn tới ké chút hỉ khí.”
Thẩm lão phu nhân nhìn Nguyễn công tử gầy yếu, không nhịn được nói: “Năm nay mấy tuổi rồi, sao lại gầy như vậy?”
“Hi hi hi!” Nguyễn Minh Châu tới bên cạnh Thẩm lão phu nhân: “Ta là Nguyễn tiểu thư, không phải Nguyễn công tử, he he he.”
“Nha đầu này thích càn quấy như thế đấy.” Nguyễn phu nhân cố ý nghiêm mặt nói: “Cứ nói mặc nam trang tiện, ngày nào cũng mặc nam trang bay nhảy khắp nơi, trong kinh thành đều sắp quên ta còn có một khuê nữ, thế này làm sao tìm trượng phu.”
Thẩm lão phu nhân tiếp lời: “Nguyễn tiểu thư tính tình cởi mở hoạt bát, nếu ai tìm được nàng làm nhi tức, đó là đại phúc khí.”
“Đúng vậy đúng vậy!” Nguyễn Minh Châu một tay ôm Thẩm lão phu nhân, một tay ôm Trình Loan Loan: “Loan Loan di, đừng để ý nương con nữa, đi, chúng ta đi vào.”
Nguyễn phu nhân hung hăng trừng nàng một cái, nếu đây không phải là khuê nữ duy nhất mình liều sống liều c.h.ế.t sinh ra, bà đã muốn nhét vào đúc lại cho rồi.

Advertisement
';
Advertisement