Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Hơn bốn mươi quan nhị đại có mặt tại đây đều là người từ nhỏ được người khác hầu hạ trưởng thành, bất luận đi tới đâu, bất luận làm gì, cho dù là tắm rửa vệ sinh, bên cạnh cũng phải có người chầu chực, càng đừng nói chuyện đi học chính quy này, chỉ cần họ lên tiếng, cha nương trong nhà mong ngóng sắp xếp mười mấy người tới hầu hạ…
Nhưng bây giờ, Tần vương lại bảo tất cả tùy tùng bên cạnh họ ra ngoài hết.
Tần vương đã nói như vậy, cũng đã làm như vậy, nếu họ kháng lại, vậy chính là chống đối với Tần vương rồi.
Bàng Kiệt không tình nguyện nói: “Được rồi được rồi, mấy người các ngươi tới cổng học đường đi, không được đi, đợi tại chỗ.”
Có hắn dẫn đầu, người khác chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh.
Chẳng mấy chốc, một hai trăm người vốn có trên quảng trường, cuối cùng chỉ còn năm mươi tư học sinh.
Tần vương lập tức cảm thấy thanh tĩnh hơn nhiều, hắn sợ mình lại bị kéo vào, lên tiếng nói: “Tiếp theo, chúng ta mời Tuệ phu nhân tới nói chuyện.”
Trình Loan Loan đi tới phía trước bục, lên tiếng nói: “Chào mọi người, ta là Tuệ phu nhân Triệu Trịnh thị, nhưng lúc ta ở học đường nữ tử, các học sinh đều gọi ta một tiếng Trình sơn trưởng, cũng lý lẽ đó, các học sinh của đại học đường Tiêu Tần gọi ta một tiếng Trình tiên sinh là được. Ở đây, ta không phải là cáo mệnh phu nhân nhị phẩm, Tần vương cũng không phải là vương gia, chúng ta là sư giả. Tương tự, Bàng thiếu gia không phải là nhi tử của Đại học sĩ, Lý thiếu gia cũng không phải là hậu duệ của Hoài Nam Hầu… mỗi người các ngươi đều chỉ có một thân phận, đó chính là học sinh của đại học đường Tiêu Tần.”
“Sơn trưởng vừa mới nói rất rõ ràng, chức trách chính của học sinh chính là chăm chỉ học hành, người học hành xuất sắc, có thể trực tiếp tiến cử vào triều làm quan.” Nàng nhìn người có mặt tại đây, rành mạch nói: “Mỗi tháng đều sẽ có khảo hạch, học sinh có khảo hạch kém, có thể chủ động đề nghị thôi học, đương nhiên, không muốn thôi học cũng không sao, đại học đường Tiêu Tần tiếp nhận mỗi một vị học tử nguyện ý học tập…”
Dù sao cũng là ngày đầu tiên khai giảng, Trình Loan Loan nói những lời hình thức, coi như là kết thúc rồi.
Sau đó là Đào tiến sĩ đi lên nói về nội dung dạy học cụ thể, bởi vì là năm đầu tiên thử nghiệm, cho nên chỉ mở ba lớp ngôn ngữ nhỏ, ngoài môn ngoại ngữ, còn có một số môn lịch sử, trí thức lý luận cơ bản,…năm mươi tư học sinh tập trung một lớp dạy học…Lúc giảng những nội dung khô khan này, các học sinh bên dưới gật gà buồn ngủ, có vài người dựa đầu tựa tai nhau, mà Tần vương ngồi trên ghế phẩy quạt, không hề quan tâm.
Đợi sau khi nói xong chương trình học liên quan, sau đó là phân phát phục trang.
Phục trang màu lam đậm được chuyên môn thiết kế mặc thống nhất, vải tơ lụa bình thường, vừa cầm lên đã khiến rất nhiều quý công tử ca bất mãn.
“Đồ hạ nhân nhà ta mặc trên người còn tốt hơn cái này.”
“Ta ghét màu lam đậm nhất, mặc lên xấu c.h.ế.t được.”
“Mặc y phục của mình không được sao, sẽ ảnh hưởng việc học sao, dù sao mặc kệ mặc như thế nào, ta đều không học vào.”
“…”
“Đâu ra lắm lời như vậy?” Tần vương thiếu kiên nhẫn nói: “Mặc y phục thống nhất là bổn vương quy định, còn nữa, trong thời gian học ở học đường, ăn ở đều phải ở trong học đường, muốn về nhà cũng được, về thì đừng tới nữa.”
Những việc rách này vốn dự tính nửa canh giờ là xong, kết quả đám vương bát đản này không đâu vào đâu, làm lỡ tới một canh giờ.
Hắn đứng dậy: “Nhận y phục rồi tự tìm phòng của mình, năm đầu tiên có phúc lợi, mỗi người một phòng ngủ, trân quý cơ hội này đi.”
Hắn nói xong, sải bước đi xuống bục, cứ đi như vậy.
Đào tiến sĩ là phó sơn trưởng, chỉ đành chủ trì đại cục: “Mỗi căn phòng ngủ đều viết tên rồi, rất dễ tìm, chỗ dùng bữa nằm ở hướng đông nam phòng ngủ, mỗi ngày giờ mão, giờ ngọ, giờ dậu, ba khoảng thời gian này cung cấp bữa ăn…”

Advertisement
';
Advertisement