Tần vương vừa đi, đám người Bàng Kiệt Lý Kiện lập tức gọi tùy tùng của mình vào, bảo tùy tùng đi tìm phòng ngủ, chỉnh lý giường đệm, mua đồ ăn…
Trình Loan Loan lắc đầu.
Một học đường có thể đứng lên hay không, lão sư rất quan trọng, nhưng nguồn học sinh còn quan trọng hơn, rất hiển nhiên, nguồn học sinh của đại học đường Tiêu Tần vô cùng vô cùng kém.
Thứ nhất là nguồn học sinh kém, thứ hai là các phu tử không dám quản, thứ ba Tần vương thân là sơn trưởng chỉ có hoài bão nhưng không làm gì cả…
Nàng đã bị kéo lên chiếc thuyền giặc rồi.
Mà nàng còn không thể không làm kẻ ác trên thuyền giặc.
Nếu không, nếu đại học đường Tiêu Tần này không mở tiếp được, Tuệ phu nhân như nàng cũng sẽ tổn hại danh tiếng, gián tiếp ảnh hưởng học đường nữ tử.
“Buổi chiều mọi người nghỉ ngơi đi.” Trình Loan Loan nhìn các đại nho phu tử mặt như khổ qua: “Ngày mai mới chính thức dạy học, tới lúc đó rồi xem tình hình.”
Đào tiến sĩ cười khổ nói: “Không cần xem nữa, lão hủ biết ngay sẽ có tình huống gì.”
Ông nhìn trong bảy tám phu tử, trầm tư một lúc nói: “Bao tiên sinh từng giảng bài cho thái tử, nghĩ chắc đám quý công tử đó sẽ nể mặt Bao tiên sinh vài phần, tiết đầu tiên do Bao tiên sinh dạy đi.”
Bao tiên sinh: “…”
Thái tử điện hạ ôn hòa nho nhã, đối nhân xử thế lịch sự, ông dạy thái tử điện hạ rất nhẹ nhàng, nhưng không có nghĩa ông có thể ứng phó được đám công tử bột này.
Ánh mắt của Đào tiến sĩ tiếp tục khóa chặt trong đám người, tất cả phu tử cúi đầu tránh né…
Trình Loan Loan lên tiếng nói: “Tiết thứ hai buổi chiều để ta dạy, để ta tìm hiểu rõ hơn.”
“Vậy thì tốt quá rồi.” Đào tiến sĩ vui mừng cực kỳ: “Hôm nay cứ giải tán như vậy đi, ngày mai gặp.”
Trình Loan Loan quay về nhà, lấy bài mình vốn đã chuẩn bị xong ra, nghĩ ngợi, xóa giảm một số nội dung.
Muốn dạy tốt ngoại ngữ, đầu tiên chính là bồi dưỡng hứng thú, từ từ làm thì hơn.
Sau khi nàng chuẩn bị bài mới xong, Triệu Tứ Đản đã về.
Năm nay hắn tròn mười lăm tuổi, mặc một thân triều phục màu tối, trên đầu đội mão ô sa, chân đi giày đen, trông càng có khí thế của quan giả.
Trình Loan Loan nhận lấy mão ô sa do hắn lấy xuống, cười hỏi: “Hôm nay thượng triều có chuyện mới mẻ gì không?”
“Bây giờ tháng năm, gió thuận mưa hòa, không ngoài ý muốn có lẽ là một năm bội thu.” Triệu Tứ Đản ngồi xuống uống ngụm trà nói: “Hoàng thượng sắp xếp Hộ Bộ đại nhân chú ý thêm chuyện nông điền, dự phòng các chuyện ngoài ý muốn…còn nói tới Tịch Cơ Quốc, quãng thời gian này đã bắt một số tai mắt do Tịch Cơ Quốc giấu ở kinh thành, Bộ Binh thượng thư xin phát binh tới Tịch Cơ Quốc, khiến nước phụ thuộc này biến thành một châu phủ của Đại Vũ triều, nhưng bị rất nhiều triều thần phản đối…”
Nói xong chuyện trên triều, lúc này Triệu Tứ Đản mới nói: “Hôm nay đại học đường Tiêu Tần khai giảng, nương có gặp phải phiền phức gì không?”
“Không có phiền phức lớn, phiền phức nhỏ nương có thể giải quyết được.” Trình Loan Loan cười: “Quãng thời gian trước, không phải ta đã tham gia nhiều yến hội sao, rất nhiều phu nhân hỏi thăm hôn sự của con, bây giờ con cũng đã mười lăm tuổi rồi, chuyện này cũng nên đưa vào nhật trình, con có suy nghĩ gì với thê tử tương lai không, nói ra nương để ý giúp con.”
Mặt của Triệu Tứ Đản đỏ lên: “Con mới mười lăm, tam ca đã mười chín rồi, nương vẫn nên để tâm tới tam ca hơn đi, con không gấp, không hề gấp chút nào, đợi thêm bốn năm năm nữa đi.”
Hắn nói xong liền chuồn vào thư phòng.
Trình Loan Loan đỡ trán, nhi tử lớn rồi nương không làm chủ được, muốn nhiều chuyện một chút để biết người trong lòng của tiểu tử này cũng không được, giấu quá kỹ rồi.
Cũng đúng thôi, nên lo cho Tam Ngưu trước thì hơn, tìm cô nương có gia thế đơn giản một chút là được.